Chương 95. Cầu nhân đắc nhân
Nội dung trọng điểm:
Ngàn vạn năm trước, cầu người nguyện ý.
-----------------------
Hiểu Mộc Vân sau khi giao ca đêm cuối cùng với Phi Khấp Triều liền tùy tiện tìm một góc dựa vào rồi ngủ. Khi hắn mới ngủ, đầu gối lên nền đất cứng rắn. Thế nhưng, khi tỉnh lại, hắn lại cảm thấy mình đang gối lên thứ gì đó mềm mại và ấm áp. Hắn thấy kỳ lạ, vì hắn không phải người chậm chạp như Tư Vũ Phi. Bàn tay hắn khẽ dịch sang bên cạnh, chạm vào một thứ ấm áp, lập tức mở mắt ra.
Vừa mở mắt, hắn liền đối diện với một chiếc mặt nạ đáng yêu.
Hiểu Mộc Vân cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng không phải vì hắn si mê Tư Vũ Phi mà dẫn đến nhận thức sai lầm, mà là do chiếc mặt nạ Tư Vũ Phi đang đeo thật sự rất đáng yêu. Mặt nạ trắng tròn, đôi mắt vẽ tròn xoe, miệng nhỏ bẹp bẹp mang nét đáng thương, thậm chí trên má còn có hai vệt đỏ ửng.
Hiểu Mộc Vân nhìn y thật lâu, lúc này mới nhận ra mình đang gối lên đùi Tư Vũ Phi. Hơn nữa, trong lúc ngủ mơ, tay hắn vô thức duỗi ra, suýt chút nữa chạm vào một nơi nguy hiểm.
Tư Vũ Phi nhận ra hắn đã tỉnh, không nói không rằng mà đưa tay ra đặt trước mặt hắn.
Hiểu Mộc Vân ngoan ngoãn đặt cằm mình vào khe hở giữa ngón tay y, nở một nụ cười ngái ngủ, ánh mắt chăm chú nhìn y không rời.
Tư Vũ Phi hơi nới tay ra, nhưng ngay sau đó lại bóp chặt lấy mặt hắn.
"Sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/5-nam-tu-tien-3-nam-mo-phong/4690318/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.