Sáng sớm hôm sau Lục Diệp thức giấc không thấy đau đầu, chỉ có thái dương hơi căng, rửa mặt bằng nước lạnh xong liền sảng khoái có tinh thần.
Vân Thường đã làm xong bữa sáng, đơn giản thanh đạm, hai người đối mặt nhau yên tĩnh dùng bữa. Lục Diệp không dám nhìn Vân Thường, chần chừ một hồi cuối cùng cũng há miệng hỏi “Anh… tối qua không làm chuyện gì kỳ cục đấy chứ?”
Bàn tay cầm muỗng của Vân Thường khựng lại “Không có.”
Lục Diệp không tin lắm, anh chưa uống say bao giờ nên căn bản không biết mình uống say vô như thế nào song Vân Thường khựng lại bị ánh mắt sắc bén của anh phát hiện ra “Cái…”
“Tối qua anh uống canh tỉnh rượu xong thì ngủ thẳng giấc.” Vân Thường cắn một cái bánh bao nhỏ [2], giọng hơi ậm ờ “Không, không có mượn rượu quậy phá.”
Lục Diệp thở phào, anh nói mà, tuyệt đối không có chuyện anh mượn rượu làm ầm ỹ đâu, thế là khoan khoái ngẩng đầu lên. Tuy Vân Thường không thấy nhưng có nhiều lúc, Lục Diệp nhìn vào mắt cô tim liền đập như trống dồn.
Không dè vừa nhìn, lòng lập tức trĩu xuống “Đầu em làm sao vậy?”
“Hả! Cái này á!” Vân Thường sờ sờ cục u to tướng trên đầu, ngượng ngùng đáp “Sơ ý đụng phải tủ.”
Rõ ràng cô đi trong nhà rất thông thuận, sao lại đụng tủ được? Mắt Lục Diệp tối lại, cuối cùng nuốt nghi ngờ xuống bụng, thôi, sau này chú ý cô cẩn thận là được.
Ăn bữa sáng xong, Lục Diệp giúp Vân Thường dọn bàn rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/40-ngay-ket-hon/2322653/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.