Nghe nói, trong nhà ai thu nhập cao hơn thì người đấy nắm quyền chủ động, Đoàn Ngôn gần đây được thủ trưởng sủng ái tiết lộ một tin, sắp tới sẽ có vài vị trí thay đổi. Thế nên tôi quyết định, nhân lúc còn kiếm được nhiều hơn, tôi phải nắm lấy quyền chủ động, nghĩ vậy tôi liền chạy tới siêu thị mua nhẫn.
Trên tay tôi và Đoàn Ngôn bây giờ là chiếc nhẫn bạc bình thường, lên đại học năm hai, hai đứa ra một hàng bạc gần trường mua, Đoàn Ngôn bảo, nếu như không bị mất thì cũng không cần đổi, cho nên cứ đeo suốt nhiều năm như vậy. Gần đến giờ đóng cửa, nhưng nhân viên quầy hàng vẫn rất kiên nhẫn đưa các mẫu nhẫn cho tôi chọn, có lẽ họ nghĩ tôi sắp đi cầu hôn nên không ngừng chúc mừng. Tôi lấy đôi nhẫn bạch kim nam mình thích nhất ra, cô nhân viên nhìn tôi đến vài lần. Lúc đợi thanh toán tôi đứng nghĩ một lúc, có nên mượn cớ giải thích không, suy nghĩ xong xuôi, tôi quyết định mặc kệ.
Vừa ra khỏi siêu thị thì nhận được điện thoại của thái hậu.
“Con đang làm gì thế?”
“Đang ở bên ngoài.”
“Hẹn hò hả?”
“Hẹn hò cái gì chứ, vừa ăn cơm cùng lãnh đạo xong, sao mẹ lại gọi cho con?”
“Cái thằng này! Mày không gọi cho mẹ thì thôi, mẹ gọi mày còn dám hỏi?”
“Không dám không dám!”
“Bỏ đi! Bao giờ thì về?”
“Mấy bữa này nóng lắm, đợi mát mẻ hơn rồi con về.”
“Ừ, rồi. Mà mày đã thích ai chưa, hay là để mẹ tìm người giới thiệu cho. Nếu thích ai thì quyết nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/37-do-ruoi/68653/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.