Như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than – đó là tâm trạng của tôi ở thời điểm hiện tại.
Tôi nói với Trứng muối, hay là hôm nay để tôi tránh đi đâu đó đi, hoặc là hắn đưa mẹ đi ra ngoài ăn một chuyến cũng được. Thế nhưng hắn lại nói mẹ hắn tới đây là bởi muốn gặp tôi, thiếu chút nữa tôi bị sặc nước bọt. Hiện giờ mẹ hắn đang ngồi trước mặt, tôi cầm đũa nhìn một bàn toàn món mình thích ăn nhưng lại không dám động đũa. Chợt nhớ gần đây TV vẫn hay chiếu một đoạn quảng cáo thế này: “Anh có nhà sao? Anh có xe sao? Thế rốt cuộc anh có cái gì?” Người đàn ông kia lắc đầu, rồi cô gái trong màn hình nói. “Con có tin vui.” Mấy hôm trước tôi kéo Trứng muối ra cùng xem quảng cáo này, tôi bảo, hay là để em về come out với gia đình, nếu bố mẹ không đồng ý thì anh nói anh đã có tin vui. Kết quả người phải gặp gia trưởng lại là tôi, tôi không khỏi hoài nghi có phải bạn Đoàn đang muốn trả đũa hay không. Mẹ Đoàn Ngôn ngồi đối diện tôi, so với đoạn quảng cáo trong TV kia thì không khác là mấy, thế nhưng vấn đề không phải là tôi có xe hay có nhà hay không, vấn đề là tôi là đàn ông, không thể nói với dì ấy rằng: Bọn cháu gạo đã nấu thành cơm rồi, dì nói xem bây giờ phải làm sao.
Mẹ hắn so với ngày trước thì gầy hơn nhiều, trước kia mẹ hắn đậm người, thoạt trông rất có khí thế, khiến đám bọn tôi mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/37-do-ruoi/68649/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.