Quân Tử thích lướt net nhưng không thích cũng không thường chơi game.
Cậu biết rõ có rất nhiều người khi chờ make up hay chờ lên hình đều cầm máy điện tử chơi không ngừng, nhưng cậu thà đem chút thời gian đó đọc sách hay ngủ bù còn hơn. Cậu năm nay đã năm thứ tư rồi nhưng vì năm ba bỏ không ít môn, nên thời khóa biểu của cậu cũng chẳng khác gì mấy người học năm nhất.
[Tốt nghiệp có thể trễ, nhưng bỏ học thì uổng quá.] Đây là giới hạn thấp nhất người nhà đặt ra cho thần tượng như cậu nên cậu ngoài việc xin thầy cho thi lại, cũng dành không ít thời gian đọc sách.
Quân Tử cầm PSP về nhà, trên tàu điện ngầm muốn mở ra chơi thử vậy mà tìm hoài không được nút nguồn. Trước khi tới trạm mới có một ông chú tốt bụng chỉ cho cậu muốn mở phải đẩy lên từ bên cạnh, cuối cùng thì màn hình trò chơi cũng được bật lên.
Về đến nhà rồi cậu lại tiếp tục ngồi xuống mở PSP lên chơi. Nửa giờ sau, cậu vẫn không hiểu cái trò “Taiko No Tatsujin” này chơi kiểu gì, đành phải chờ Edward về nhà rồi hỏi cách chơi.
Rõ cách chơi rồi, cậu mới biết James bảo mình chơi trò này là có ý. “Taiko No Tatsujin” là một trò đánh trống, chỉ cần nghe đúng tiết tấu là có thể đánh trống đúng nhịp và lên level.
Quân Tử nghe lời chuyên tâm chơi game, chơi ngày chơi đêm, lúc ăn cũng chơi, lúc nghỉ cũng chơi, lúc vào bồn tắm cũng bọc bao plastic lại rồi chơi, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-nghe-he-liet-bo-2-silly-love-songs/1913305/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.