Edit & Beta: Tạp Hóa Kẹo Đường
191.
Nam Hạc nhận được một cuộc gọi từ Tạ Thời Vũ.
Dạo đây anh cũng nghe được vài ba lời đồn đãi rằng người đàn ông này phát điên rồi, anh tin quá nửa. Nhưng anh vẫn không có ý định nghe máy.
Trước kia vì để chọc giận Tạ Thời Vũ mà anh khẽ hôn chiếc bình nọ rồi đặt trong chiếc hộp nhỏ, khóa lại.
Chiếc hộp đó, là chiếc hộp mà Hứa Nguyện dùng để gói quà sinh nhật tặng anh năm cấp ba, anh rất trân trọng nó, ra nước ngoài cũng mang nó đi cùng với những món đồ quan trọng, không ngờ, giờ đó lại là chốn dung thân của Hứa Nguyện.
Một chiếc chìa khóa nhỏ, mở nắp hộp ra, hạt tro đen xám lẳng lặng nằm trong lọ thủy tinh trong suốt, lớp lót nhung thắm đỏ ánh lên nó với vẻ dịu dàng, lại man mác nét buồn bi thương.
Dường như Tạ Thời Vũ đã từ bỏ việc gọi điện, hắn gửi tin nhắn tới.
— “Trả tro cốt của Hứa Nguyện cho tôi.”
Trông thì kiêu căng đấy.
Nhưng Nam Hạc biết, con chó nhà tang kia đang van xin.
Anh cười. Không biết đó là hối hận, hay là mỉa mai.
— “Sáng mai 9h30, gặp nhau ở bến tàu Dung Trúc.”
192.
Sáng sớm mùa hạ, khí trời ẩm ướt, làm cho hô hấp ta như sền sệt lại dầm dề.
Làn gió biển bên bến cảng thổi qua, vài cơn sóng nhỏ gờn gợn.
Tôi đứng dưới tàng cây, nhìn hai người họ vì tôi mà gặp mặt trong hòa bình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-ngay-sau-khi-toi-chet/3315039/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.