Edit & Beta: Tạp Hóa Kẹo Đường
66.
Tạ Thời Vũ đi gặp cô Lý.
Cô Lý là một người phụ nữ xinh đẹp, khí chất, tràn ngập sức sống thanh xuân.
Hẳn là cô thích hắn lắm, lúc dùng bữa, cứ chốc chốc lại nhìn hắn.
Trước kia Hứa Nguyện cũng như vậy, nhưng cậu nhìn lâu hơn, chăm chú hơn, dịu dàng hơn.
Nhà họ Lý cũng không vừa, có rễ sâu.
Nhưng so với xí nghiệp của Tạ Thời Vũ còn kém chút. Nhưng đó là gia tộc thích hợp nhất để liên hôn.
Lúc hắn đồng ý cùng cô Lý dùng bữa, cô rất vui mừng, khuôn mặt nõn nà có chút ửng hồng, pha chút ngây thơ của thiếu nữ.
Cô kìm lòng không đặng, hỏi:
“Tại sao ngài Tạ lại đồng ý lời mời của em vậy?”
Tạ Thời Vũ buông dao nĩa xuống, lấy khăn lau khóe miệng, ánh nhìn xa xăm, không gợn sóng:
“Bởi không có ai nấu cơm cho tôi.”
“Vợ tôi qua đời rồi.”
67.
Hắn phá luôn cuộc xem mắt này rồi.
Có chút cố tình trong đó.
Cô Lý run rẩy hất thẳng ly rượu vào mặt gã, bụm mặt khóc rồi rời đi.
Tạ Thời Vũ thấy người dinh dính khó chịu, hắn cũng chả buồn ngồi lại nữa, lái xe về nhà.
68.
“Cậu ta có thường ra ngoài ăn không?”
Tạ Thời Vũ chợt hỏi. Tài xế của hắn cũng là tài xế của Hứa Nguyện.
Mới đầu bác tài không hiểu hắn hỏi ai, nhưng lúc sau nghĩ kỹ lại.
“Cậu Tạ chưa bao giờ ăn cơm ngoài cả.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-ngay-sau-khi-toi-chet/3315030/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.