Anh ta và Lôi Tuấn Vũ rất giống nhau, luôn thích dùng ánh mắt chăm chú nhìn người khác, ở trước mặt bọn họ, Lãnh Tử Tình đều cảm thấy có chút không được tự nhiên, cứ có cảm giác đứng ngồi không yên… Ánh mắt thâm thúy kia khiến cho cô thực sự không thoải mái. Cô không biết trong mắt bọn họ mình có điều gì đáng quan tâm đến thế, nhưng cái nhìn của bọn họ đều luôn dừng trên người cô rất lâu, giống như đang khám nghiệm tang vật một vụ án điều tra vậy. Cô thật không thích loại cảm giác bị nghiên cứu này.
Sở dĩ Cổ Dương phải ra ngoài là vì bản thân vừa mới về nước, cần phải xử lý một số công việc. Ban ngày đã nghỉ ngơi đủ, cả người thần khí sảng khoái, đang nhàn tản không có việc gì, cũng không thể ngồi một chỗ lãng phí thời gian được! Hơn nữa, Lôi Tuấn Vũ cái loại ngựa giống này thật sự khiến anh không thể nhìn tiếp được, anh phải ra ngoài hít thở không khí, tìm bạn gái giải buồn thôi.
Trong nước, anh vốn có bạn gái cố định. Là một cô người mẫu, rất có tiềm năng trở thành siêu mẫu! Bọn họ qua lại không phải là giao dịch, mà là thỏa mãn nhu cầu của cả hai bên. Không có hứa hẹn, cũng không có ràng buộc. Thời điểm cần thì chỉ cần một cú điện thoại. So với tác phong sống của Lôi Tuấn Vũ, Cổ Dương không khỏi lắc đầu, cậu ta như vậy mà cũng gọi là tìm phụ nữ?! Có mà là tìm heo nái thì đúng hơn! Không phẩm không vị, một người chỉ toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-ngay-hon-nhan/1416411/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.