- Anh cũng rất muốn báo cho em biết từ sớm.
Diệp Nhược Cẩn không nhịn được đá đểu:
- Em phải khởi động máy đi chứ!
Diệp Tiểu Tịch uể oải thở dài.
Tình hình đã biến thành thế này rồi, nếu còn truy cứu nữa thì cũng chẳng có ý nghĩa gì sất. Hiện giờ quan trọng nhất là tìm được Hà Nhu.
Sao Hà Nhu lại bỗng nảy sinh ý định đến thủ đô, điều này thật sự là kỳ quặc. Hơn nữa bà ấy còn giấu diếm mọi người, kể cả người thân của mình. Chắc chắn có điều gì mờ ám bên trong. Chỉ có tìm được bà ấy thì mới biết rõ rốt cuộc bà ấy muốn làm gì.
- Anh hai, mẹ đi lúc nào?
Diệp Tiểu Tịch hỏi.
- Anh không rõ nữa.
Diệp Nhược Cẩn nhíu mày.
- Nhưng anh đoán là mẹ đã đi từ sáng sớm.
Diệp Tiểu Tịch chỉ cảm thấy lòng chùng xuống. Nếu đúng như lời Diệp Nhược Cẩn thì Hà Nhu cũng đã đến thủ đô ít nhất là một giờ rồi! Nhưng Hà Nhu đến đây lâu vậy rồi mà lại không tìm tới cô trước à?
- Rồi, em biết rồi, em sẽ gọi điện cho mẹ.
Diệp Tiểu Tịch nói.
Cúp điện thoại, Diệp Tiểu Tịch vội gọi cho Hà Nhu. Vốn dĩ cô còn tưởng Hà Nhu sẽ không nhấc máy, nhưng không ngờ rằng điện thoại lại được kết nối rất nhanh.
- Mẹ, giờ mẹ đang ở đâu vậy?
Diệp Tiểu Tịch hỏi thẳng.
- Hiện giờ mẹ đang ở bệnh viện, đang định đi vào đây.
Hà Nhu đáp.
- Bệnh viện? Sao mẹ lại ở bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2165025/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.