Chương trước
Chương sau
- Nhưng tình cảm của họ rất tốt, gần như chưa từng mâu thuẫn lần nào cả.

Triệu Đệ không nhịn được khuyên nhủ.

- Lệ Lệ, nếu chị thật sự có ý định gì với anh Long thì tốt nhất là nên quên nó đi. Anh Long không dễ tính đâu…

Sắc mặt Hà Lệ Lệ trở nên sa sầm.

Tình huống có vẻ khó giải quyết hơn cô nghĩ. Hơn nữa quả nhiên giống như Triệu Chí Huy đã nói trước với cô, Triệu Đệ đã sớm bị Diệp Tiểu Tịch mua chuộc rồi, hoàn toàn không đáng tin cậy tí nào. Xem ra, cô cũng phải đề phòng Triệu Đệ mới được.

- Được rồi được rồi, mày lại không phải không biết quan hệ giữa tao với anh mày. Tao chỉ nói thế thôi, chẳng nhẽ mày tưởng thật à?

Hà Lệ Lệ cười khẽ một tiếng, hỏi tiếp:

- Hình như họ cũng sắp về rồi nhỉ?

- Chị lại định làm gì nữa?

Thấy cô ta hoàn toàn không nghe khuyên nhủ, Triệu Đệ không khỏi sốt ruột.

- Tao có thể làm được gì đây? Mày nghĩ nhiều quá.

Hà Lệ Lệ bật cười, sau đó bỏ mặc Triệu Đệ ra khỏi phòng.

Sau khi tan tầm, Long Mộ Thần đi Thần Hi một chuyến, đón Diệp Tiểu Tịch cùng về nhà.

Xe vừa dừng lại, một nữ hầu chạy tới mở cửa xe cho Long Mộ Thần.

Diệp Tiểu Tịch ngạc nhiên nhướn mày. Nữ hầu trong nhà họ Long đều rất giữ khuôn phép, chưa từng có ai giành mở cửa xe. Cô giương mắt nhìn, thấy nữ hầu này rất lạ lẫm, thoạt nhìn cũng bằng tuổi với Triệu Đệ thôi. Cô hơi kinh ngạc, không khỏi ngộ ra. Vị này hẳn là Hà Lệ Lệ, bạn gái của Triệu Chí Huy mà nhà họ Triệu từng nhắc đến.

Long Mộ Thần bước xuống xe, Hà Lệ Lệ kích động muốn bước lên bắt chuyện, nhưng khi nhìn thấy Long Mộ Thần thì cô ta giật mình ngơ ngác. Tuy rằng Long Mộ Thần không buồn liếc nhìn cô ta lấy một cái, nhưng cô ta vẫn rung động tới mức không nói nên lời. Long Mộ Thần sao lại… Sao lại đẹp trai tới mức này chứ?

Long Mộ Thần bình tĩnh đi qua trước mặt cô ta, mở cửa xe cho Diệp Tiểu Tịch. Diệp Tiểu Tịch xuống xe, hai người cùng đi về phía cửa.

- Chờ đã!

Hà Lệ Lệ tỉnh táo lại, vội đuổi theo họ, chặn trước mặt Long Mộ Thần.

Ánh mắt Long Mộ Thần bỗng lạnh lẽo. Đối mặt với ánh mắt ghê người của anh, Hà Lệ Lệ bỗng rùng mình.

Nhưng Long Mộ Thần không để ý tới cô ta mà lướt qua cô ta nhìn về phía má Trương ở cách đó không xa, vẻ mặt bất mãn nói:

- Má Trương, nhà họ Long không cần người hầu không biết phép tắc thế này!

Hà Lệ Lệ không ngờ rằng cô mới nói với Long Mộ Thần một câu thôi mà sắp bị anh đuổi đi rồi! Quả nhiên giống hệt như Triệu Đệ đã nói, anh không dễ gần chút nào. Nhưng cho dù có khó khăn đi nữa thì cô cũng phải khiến Long Mộ Thần nhớ kỹ cô!

- Anh Mộ Thần, anh nhầm rồi, em không phải là người hầu ở đây!

Hà Lệ Lệ nổi dũng khí vội nói:

- Em là Hà Lệ Lệ, bạn gái của Chí Huy.

Ánh mắt Long Mộ Thần chợt lóe qua vẻ chán ghét. Diệp Tiểu Tịch cũng nổi da gà vì một tiếng anh Mộ Thần của cô ta. Cô cũng thấy rõ rồi, thì ra mục tiêu của Hà Lệ Lệ là Long Mộ Thần? Thật sự không phải là do cô quá nhạy cảm, mà là ánh mắt Hà Lệ Lệ quá nóng bỏng khi nhìn Long Mộ Thần, hoàn toàn không che giấu mục đích của cô ta gì cả.

Trước mặt cô mà còn muốn quyến rũ bạn trai cô à? Diệp Tiểu Tịch không khỏi nổi giận. Người nhà họ Triệu là có ý gì vậy? Thật đúng là không chịu yên thân được một phút!

- Cô mặc bộ đồ này là muốn làm công ở nhà họ Long giống Triệu Đệ à?

Diệp Tiểu Tịch gằn giọng hỏi.

- Đúng vậy!

Hà Lệ Lệ bày ra vẻ đầy nhiệt tình nói, nhưng ánh mắt cô ta vẫn nhìn chằm chằm vào Long Mộ Thần:

- Tuy rằng cô chú đã nói với tôi rằng tôi đến làm khách, nhưng từ nhỏ bố mẹ đã dạy tôi rằng phải trả giá thì mới được đền đáp. Cho nên tôi nhất định phải làm người hầu ở đây để báo đáp…

Thấy ánh mắt Hà Lệ Lệ nhìn Long Mộ Thần càng ngày càng nhiệt liệt, dáng vẻ mong được khen ngợi, Diệp Tiểu Tịch bất mãn ngắt lời cô ta:

- Được rồi tôi hiểu rồi. Nếu cô đã muốn làm người hầu thì hãy học theo má Trương đi. Tránh đường ra được không?

Hà Lệ Lệ liếc xéo Diệp Tiểu Tịch một phát, trong lòng không khỏi khinh thường. Vốn cô còn tưởng rằng Diệp Tiểu Tịch giỏi lắm chứ, lại có thể làm cho Long Mộ Thần nghe lời như vậy. Nhưng giờ xem ra cũng chỉ có thế thôi! Rõ ràng chỉ là loại phụ nữ được chiều quá sinh hư trước mặt Long Mộ Thần, chẳng sớm thì muộn Long Mộ Thần cũng sẽ chán ghét cô ta thôi!

- Cô Diệp, tôi biết lỗi rồi. Tôi mới đến, có rất nhiều thứ còn chưa hiểu. Cô có thể cho tôi một cơ hội được không?

Hà Lệ Lệ rưng rưng nói.

Nhìn dáng vẻ như chịu oan ức của Hà Lệ Lệ, giống như là Diệp Tiểu Tịch cố ý bắt nạt cô ta vậy. Diệp Tiểu Tịch hết chỗ nói rồi. Cô thật sự rất ghét phải đấu đá với nhau như thế nào. Tính cách của cô hợp với có gì nói thẳng. Nhưng những người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Long Mộ Thần sao mà ai cũng lắm mưu mô thế không biết.

- Đến bây giờ cô vẫn còn chặn đường chúng tôi.

Long Mộ Thần nhìn cô ta bằng ánh mắt hờ hững.

- Có lẽ cô không hợp để làm người hầu đâu, cô nên rời đi thì hơn. Còn nữa, tôi không có em gái.

Diệp Tiểu Tịch không nhịn được phì cười. Thì ra Long Mộ Thần cũng hoàn toàn không thích bị gọi là “Anh Mộ Thần” giống cô.

Hà Lệ Lệ không khỏi lộ vẻ kinh hãi. Long Mộ Thần muốn đuổi cô đi à? Cô chỉ muốn để lại ấn tượng trước mặt Long Mộ Thần mà thôi! Hơn nữa cô cũng không chặn đường lâu lắm, tại sao lại chọc giận Long Mộ Thần mất rồi?

Cô vội đứng sang một bên, còn muốn tủi thân nói gì đó, lại bị Triệu Đệ đứng bên cạnh ngăn lại.

Long Mộ Thần nắm tay Diệp Tiểu Tịch, bình tĩnh lướt qua trước mặt cô ta.

Hà Lệ Lệ không cam lòng trừng cô một phát. Triệu Đệ bất đắc dĩ nói khẽ:

- Lệ Lệ, chị còn chưa hiểu à? Anh Long đuổi chị đi là vì chị chọc giận chị Tiểu Tịch. Nếu chị cứ thế nữa thì chắc chắn sẽ bị đuổi thẳng cổ đấy.

- Sao có thể chứ?

Hà Lệ Lệ giật mình. Rõ ràng là Diệp Tiểu Tịch được chiều quá hóa hư, nhưng Long Mộ Thần chẳng những không trách Diệp Tiểu Tịch mà còn giận cá chém thớt lây sang cô? Cô nghi ngờ nhìn Triệu Đệ:

- Mày sẽ tốt bụng nhắc nhở tao như vậy à?

Triệu Đệ bất đắc dĩ giải thích:

- Bây giờ bố em đang ở bệnh viện. Em không hy vọng chị đi làm phiền họ.

Nếu Hà Lệ Lệ thật sự bị đuổi đi thì cô ta chắc chắn sẽ đi tìm bố mẹ và anh trai cô. Đến lúc đó không nhừng họ sẽ làm ầm một trận. Không bằng cô khuyên can Hà Lệ Lệ trước, sau đó nhìn chằm chằm cô ta, để đỡ gây phiền toái cho Diệp Tiểu Tịch và Long Mộ Thần.

Hà Lệ Lệ hừ lạnh một tiếng, nhưng coi như là chấp nhận cách nói của Triệu Đệ.

Trải qua vụ này, Hà Lệ Lệ coi như thấy được Long Mộ Thần không dễ chọc như cô nghĩ. Để không lại chọc giận Long Mộ Thần, cô rất thức thời trốn trong phòng Triệu Đệ, không lộ mặt nữa.

Buổi tối, Diệp Tiểu Tịch đến nhà ăn định rót hai ly sữa bò, đã thấy đèn nhà bếp sáng lên. Má Trương đang quở trách Hà Lệ Lệ.

Má Trương tức giận nói:

- Ai cho cô lén vào nhà bếp thế hả? Cô định làm gì?

- Má Trương, má hiểu nhầm rồi!

Hà Lệ Lệ cố nén cơn giận trong lòng, tỏ vẻ oan ức nói:

- Con chỉ muốn nấu chút gì đó ăn thôi mà. Mấy món quà vặt ở quê nhà con thật sự là rất ngon, con chỉ muốn làm cho cậu Long với cô Diệp…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.