Ánh mắt Diệp Tiểu Tịch trầm xuống. Vết cháo trên người Triệu Đệ hoàn toàn không giống như là cô bé tự làm đổ. Rõ ràng là kẻ khác đã hất lên người cô bé!
Nhưng nếu Triệu Đệ đã không muốn nhiều lời thì cô cũng không lắm mồm làm gì.
Diệp Tiểu Tịch nhìn về phía Long Mộ Thần:
- Anh xem có thể nhờ y tá bệnh viện cho Triệu Đệ mượn một bộ đồ được không?
- Ừ.
Long Mộ Thần nói thản nhiên:
- Để anh thu xếp cho.
Anh lấy di động ra gọi điện thoại. Một y tá nhanh chóng đi tới trước mặt họ, dẫn Triệu Đệ đi thay quần áo.
- Đi thôi.
Long Mộ Thần nắm tay cô.
- Vâng.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu, hít sâu một hơi, chuẩn bị tinh thần.
Tối qua cô làm ầm lên một trận như vậy, chắc người nhà họ Triệu đã hận cô thấu xương rồi. Cho dù hôm nay cô có dẫn Long Mộ Thần đến thì e rằng họ cũng chẳng thèm tươi cười chào đón cô đâu.
Diệp Tiểu Tịch cảm thấy rất bất đắc dĩ. Cô cũng không muốn trở mặt với người nhà họ Triệu. Nhưng cô thật sự là không thể thích họ nổi.
Hai người đi đến ngoài phòng bệnh, Long Mộ Thần nâng tay lên gõ cửa.
Người mở cửa là Vương Hương. Thấy người bên ngoài là Long Mộ Thần, bà ta vô cùng vui sướng.
- Mộ Thần, con tới rồi…
Ánh mắt Vương Hương dừng trên người Diệp Tiểu Tịch, nụ cười trên môi bà ta thoáng cứng ngắc, ngay sau đó bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2165011/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.