Trong mắt Long Mộ Thần hiện lên vẻ sắc bén, nhưng anh cũng chẳng nói lời nào.
Chuyện chuyển viện diễn ra vô cùng thuận lợi. Nhóm bác sỹ đẩy Triệu Lập Dũng từ phòng cấp cứu ra ngoài rồi nhấc ông ta lên xe cứu thương.
Lúc này Long Mộ Thần gọi bác sỹ qua một bên rồi thấp giọng hỏi:
- Vết thương của ông ta như thế nào?
- Tôi đã khám qua rồi. Tuy bề ngoài trông có vẻ rât nghiêm trọng nhưng cũng không nguy hiểm tới tính mạng.
Người nọ thấp giọng trả lời.
- Tôi biết rồi.
Ánh mắt Long Mộ Thần lóe lên.
Trông thấy Vương Hương đã bước lên xe cứu thương, Long Mộ Thần mới giơ tay lên xem giờ, ánh mắt anh tối đi.
Tài xế lái xe tới trước mặt Long Mộ Thần, anh mở cửa leo lên xe rồi nói:
- Tới đại học Q.
Bây giờ buổi tiệc khiêu vũ đã bắt đầu rồi, chắc anh vẫn có thể tới kịp. Anh lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Tiểu Tịch. Từng hồi chuông vang lên nhưng chẳng có ai nghe máy.
- Cô bé này...
Long Mộ Thần nhíu mày lại.
- Cô ấy không mang điện thoại theo sao?
Đúng là Diệp Tiểu Tịch đã để quên điện thoại trong ký túc xá. Bây giờ cô đang đứng chờ trong góc quảng trường.
Cũng không biết có phải cô bị ảo giác hay không, rõ ràng cô đã chui vào góc rồi mà. Nhưng hình như cô cảm giác được nhiều người đang thì thầm bàn tán về cô.
Diệp Tiểu Tịch không nhịn được nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2165007/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.