Chương trước
Chương sau
Diệp Tiểu Tịch còn chưa lấy lại tinh thần.

Quả nhiên, đến bệnh viện cùng Long Mộ Thần hoàn toàn không phải là một quyết định sáng suốt chút nào.

Cô đã kín tiếng hết mức có thể rồi, nhưng vẫn bị cuốn vào trong lốc xoáy.

Lưu Mộng Lan đã lao tới. Ánh mắt bà ta cực kỳ tàn nhẫn, móng tay sắc bén muốn cào lên mặt Diệp Tiểu Tịch.

Diệp Tiểu Tịch khẽ rùng mình, nhìn Lưu Mộng Lan đầy đề phòng. Nhưng Lưu Mộng Lan còn chưa đến trước mặt cô thì Long Mộ Thần đã bước lên một bước, che trước mặt Diệp Tiểu Tịch.

“Chát!”

Một bàn tay của Lưu Mộng Lan tát thẳng vào mặt Long Mộ Thần!

Cả phòng bệnh bỗng chốc yên tĩnh. Tất cả mọi người đều nhìn Long Mộ Thần ngạc nhiên.

- Long Mộ Thần, cậu… Cậu tránh ra! Đừng che chở con tiện nhân này…

Lưu Mộng Lan quát lớn, mặt ngoài làm bộ như rất khí thế, nhưng thật ra trong lòng bà ta hơi sợ hãi.

- Nếu bà Dương đã nói năng quá đáng như thế thì đừng trách tôi không khách khí!

Long Mộ Thần nói bằng giọng lạnh lẽo.

- Cậu… Cậu… Đúng là không lễ phép chút nào cả!

Sắc mặt Lưu Mộng Lan lúc trắng lúc đỏ. Tuy nói như vậy, nhưng bà ta lại nhanh nhẹn lùi lại mấy bước, ôm Dương Uyển Dung, tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

- Nếu bố mẹ cậu còn sống thì họ có thể tha thứ cho cậu làm ra chuyện hoang đường này sao?

- Mộ Thần, cậu đừng quá đáng!

Chu Khải Nam đứng bên cạnh nói bằng giọng căm tức.

- Khải Nam, tôi và cậu làm bạn bao nhiêu năm rồi, cậu cảm thấy tôi là loại người dám làm không dám chịu hay sao?

Long Mộ Thần nhìn anh ta hờ hững.

Chu Khải Nam giật mình, vẻ mặt thoáng lưỡng lự.

- Bất kể Dương Uyển Dung đã nói gì với cậu.

Long Mộ Thần nói thản nhiên.

- Tôi không đụng vào Dương Uyển Dung. Hôm đó, để tránh bị hiểu lầm, tôi đã đưa Dương Uyển Dung về nhà cùng với tài xế. Nếu các người không tin thì tôi có thể gọi tài xế đến đối chất.

Dương Quốc Mậu và Lưu Mộng Lan không khỏi bối rối, giật mình nhìn Dương Uyển Dung.

- Tài xế của anh thì đương nhiên là phải nghe anh rồi. Cho dù có biết cái gì đi nữa thì sao dám nói lung tung chứ?

Dương Uyển Dung cắn răng, ngừng khóc.

- Đúng! Chúng tôi sẽ không tin bất cứ chứng từ nào của người của cậu!

Dương Quốc Mậu vội phụ họa:

- Long Mộ Thần, tôi thấy chính cậu làm rồi không dám nhận thì có! Tuy rằng nhà họ Dương chúng tôi không bằng nhà họ Long các cậu, nhưng cũng không thể mặc cho người khác bắt nạt được!

- Có thể xem video theo dõi!

Diệp Tiểu Tịch bỗng nõi.

Long Mộ Thần nhìn Diệp Tiểu Tịch khen ngợi. Quả nhiên, hai người họ suy nghĩ giống hệt nhau.

- Mày im đi! Xem video theo dõi gì mà xem! Đây là chỗ cho mày nói chuyện à? Đồ con giáp thứ 13…

Lưu Mộng Lan tức giận quát Diệp Tiểu Tịch. Nhưng nhìn ánh mắt của Long Mộ Thần, bà ta không khỏi run rẩy, nuốt hết lời mắng chửi vào bụng.

Diệp Tiểu Tịch nói thản nhiên.

- Nếu cách nói của hai bên đều khác nhau thì tại sao lại không đi xem video theo dõi? Chỉ cần nhìn xem thử Long Mộ Thần đến đây lúc nào, lại rời đi lúc nào, có đúng như lời anh ấy nói là đưa Dương Uyển Dung về nhà cùng với tài xế hay không, thế thì không phải là làm rõ mọi chuyện hay sao?

Dương Quốc Mậu và Lưu Mộng Lan nhìn nhau chần chừ.

Họ đã hạ quyết tâm muốn dùng chuyện này để bắt Long Mộ Thần phải cưới Dương Uyển Dung. Nhưng lỡ như trong video thật sự biểu hiện không phải là Long Mộ Thần thì phải làm sao đây?

Đến lúc đó đừng nói tới chuyện bắt Long Mộ Thần cưới Dương Uyển Dung, ngay cả trinh tiết của Dương Uyển Dung cũng không còn nữa. Người khác biết được thì con bé sẽ trở thành trò cười mất!

- Tôi đã bảo Phó Thừa Hạo đi lấy video theo dõi ở chung cư của Dương Uyển Dung rồi, tin rằng sẽ có kết quả nhanh thôi.

Long Mộ Thần nói bình tĩnh.

- Nếu người của tôi hoặc Tử Dục đi làm thì tôi tin rằng các người cũng sẽ không phục. Thừa Hạo nói, cậu ấy chắc chắn sẽ không nghiêng về bên nào cả. Tôi nghĩ các người cũng không có ý kiến gì chứ?

Diệp Tiểu Tịch nhìn Long Mộ Thần ngạc nhiên. Thì ra anh đã chuẩn bị sẵn rồi.

Nhưng sắc mặt Dương Quốc Mậu và Lưu Mộng Lan càng khó coi hơn.

Dương Quốc Mậu quát lên giận dữ:

- Long Mộ Thần! Ý cậu là gì? Cậu cho rằng con gái tôi lấy sự trong sạch của mình để vu oan cho cậu hay sao? Tại sao cậu lại bắt nạt nhà họ Dương chúng tôi vậy hả? Nếu cậu còn làm thế nữa thì cho dù phải liều cái mạng già này, tôi cũng phải ăn thua với cậu một phen!

- Rõ ràng là xem video theo dõi là có thể làm rõ chân tướng.

Diệp Tiểu Tịch nhìn họ ngạc nhiên.

- Tại sao các người lại không muốn xem? Rốt cuộc là đang sợ cái gì?

Dương Quốc Mậu và Lưu Mộng Lan như thể bị người lột mặt nạ xuống vậy, tức giận tới mức không nói nên lời.

- Ai bảo chúng tôi sợ hả?

Dương Uyển Dung ngồi trên giường bệnh, ánh mắt lạnh lẽo.

- Xem video thì xem video! Tôi sẽ chứng minh cho các người thấy, là chính Long Mộ Thần dám làm không dám nhận!

Diệp Tiểu Tịch nhìn về phía Long Mộ Thần theo phản xạ. Cô nguyện tin anh, nhưng thái độ bình tĩnh của Dương Uyển Dung khiến cô không khỏi cảm thấy bất an.

Long Mộ Thần nắm tay cô nhẹ nhàng, thì thầm bên tai cô.

- Đừng sợ.

Anh chưa từng làm, đương nhiên là không thẹn với lòng. Nhưng Dương Uyển Dung lại bình tĩnh đến mức này, e là đã táy máy tay chân rồi.

Tiếng chuông di động của Long Mộ Thần vang lên đột ngột. Anh nói thản nhiên:

- Thừa Hạo gọi tới.

- Vậy cậu nhận ngay đi!

Dương Quốc Mậu thúc giục. Lời nói của Dương Uyển Dung khiến ông ta có lòng tin hơn nhiều.

Long Mộ Thần ấn nút nghe máy, lựa chọn bật loa ngoài trực tiếp.

- Sao rồi Thừa Hạo?

Long Mộ Thần hỏi:

- Lấy được video theo dõi chưa?

- Mộ Thần, không ổn rồi!

Phó Thừa Hạo hơi sốt ruột.

- Tôi vừa đi lấy theo dõi, nhưng theo dõi ngày hôm đó đã bị người khác hack mất rồi!

- Chỉ có theo dõi ngày hôm đó là bị hack thôi à?

Long Mộ Thần nhíu mày thật chặt.

Chẳng trách Dương Uyển Dung lại trấn tĩnh như vậy. Xem ra cô ta đã tìm người hack video theo dõi rồi.

- Ừ. Video theo dõi những lúc khác vẫn rất bình thường.

Phó Thừa Hạo đáp.

- Trước đó không có ai đi xem video theo dõi à?

Long Mộ Thần hỏi tiếp.

- Tôi có hỏi bên quản lý bất động sản rồi, không có ai tới xem video theo dõi hết.

Phó Thừa Hạo nói.

- Nhưng tôi phát hiện ban chiều có hacker lẻn vào hệ thống theo dõi, có dấu vết mở video theo dõi ra, sau đó thì video đã bị hack mất.

Ánh mắt Long Mộ Thần sâu thẳm nhìn Dương Uyển Dung

Chắc là hôm nay, sau khi anh giải thích với Dương Uyển Dung, cô ta đã đi xem video theo dõi, rồi thuận tay xóa video đi.

Chẳng qua, không có video thì chẳng khác nào không có cách để chứng minh cho sự trong sạch của anh nữa.

- Được lắm!

Dương Quốc Mậu yên lòng ngay lập tức, nói bằng giọng hùng hổ:

- Long Mộ Thần! Cậu còn lời gì để nói nữa?! Tôi thấy rõ ràng là chính cậu hack video theo dõi đi! Cậu sợ chúng tôi biết chân tướng nên ra tay trước chứ gì!

- Đúng đấy! Rõ ràng cậu đã biết là không có video, nên mới làm bộ làm tịch nói xem video theo dõi!

Lưu Mộng Lan ở bên cạnh phụ họa.

- Chính cậu đã làm ra chuyện này, dù thế nào đi nữa, cậu nhất định phải bồi thường cho nhà họ Dương chúng tôi!

- Video bị xóa, sao có thể chứng tỏ là Long Mộ Thần làm được chứ?!

Diệp Tiểu Tịch nói với giọng bực bội.

Cô thật là chịu hết nổi cái gia đình quái thai này rồi! Chưa thấy ai lại đi bắt cưới kiểu này cả!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.