Xe còn chưa rời đi, má Trương đi ra hỏi:
- Là cô Dương à?
- Vâng.
Long Mộ Thần gật đầu.
- Cậu chủ, cậu nên đích thân đi cùng đi.
Má Trương khuyên bảo:
- Năm đó nhà họ Dương cũng từng giúp nhà họ Long. Lỡ cô ấy gặp phải chuyện gì thì cậu cũng khó mà nói rõ được.
- Tôi biết rồi.
Long Mộ Thần đồng ý, cùng ngồi lên xe.
Xe nhanh chóng chạy tới dưới khu chung cư của Dương Uyển Dung. Để tránh bị hiểu lầm, Long Mộ Thần cùng khiêng cô ta lên với tài xế.
Long Mộ Thần tìm được chìa khóa trong túi xách của cô ta, mở cửa phòng ra. Tài xế đỡ Dương Uyển Dung vào phòng ngủ.
Vừa được đưa về phòng ngủ, Dương Uyển Dung dần dần tỉnh lại ngay lập tức.
Nhìn bóng người mơ hồ trước mắt, Dương Uyển Dung bỗng túm lấy cánh tay tài xế.
- Anh Mộ Thần, là anh phải không?
Tài xế giật nảy mình, vội đẩy Dương Uyển Dung ra, rời khỏi phòng ngủ.
- Được rồi hả?
Long Mộ Thần đứng chờ trong phòng khách thấp giọng hỏi.
- Vâng.
Tài xế phân vân nhìn thoáng qua phòng ngủ.
- Cậu Long, hình như cô Dương đã tỉnh rồi thì phải.
- Tỉnh rồi cũng tốt, kệ cô ta đi.
Long Mộ Thần nhíu mày.
- Đi thôi.
Hai người ra khỏi nhà, nhân tiện khóa cửa lại giúp Dương Uyển Dung.
Long Mộ Thần đi đến dưới lầu, di động của anh bỗng reo lên.
Anh nhận điện thoại, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2164823/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.