- Ở chung với anh giống như đang ở chung với một người anh trai vậy.
- Anh trai em cũng giống tôi hả?
An Tử Dục hỏi bằng giọng tò mò.
- Anh ấy không bỉ ổi như anh vậy đâu.
Diệp Tiểu Tịch khinh bỉ:
- Nhưng tôi cảm giác được, thật ra hai người đều rất tốt.
- Bị gắn thẻ anh trai thế này, tôi không thể đùa giỡn gì được rồi.
An Tử Dục cảm thán nhưng gã vẫn chưa tử bỏ ý định:
- Vậy Long Mộ Thần thì sao?
Sắc mặt Diệp Tiểu Tịch biến đổi, cô trả lời thản nhiên:
- Tôi chẳng có cảm giác gì với anh ta cả, đừng nhắc đến anh ta.
An Tử Dục nhìn cô với vẻ bao hàm thâm ý, cô như vậy chẳng khác nào là có cảm giác rồi.
Điện thoại của Diệp Tiểu Tịch vang lên, cô nhíu mày ấn mở, thì ra là tin nhắn xin lỗi của Lăng Dật Phong. Cô nhìn thấy tin nhắn này, đáy lòng dâng lên một chút nuối tiếc.
- Được rồi, đưa điện thoại di động của em cho tôi đi.
- Làm chi?
Diệp Tiểu Tịch thuận miêng hỏi lại nhưng vẫn đưa di động cho gã.
- Tôi đã là anh trai em rồi, làm gì có chuyện đưa số điện thoại của anh trai vào black list chứ?
Đôi mắt An Tử Dục sáng lên:
- Long Mộ Thần cũng nằm trong black list à? Để cậu ta ở trong đó luôn đi, đừng thả ra ngoài!
Diệp Tiểu Tịch hết sức cạn lời.
An Tử Dục sờ lên mấy miếng dán đằng sau di động cô, gã nhíu mày hỏi:
- Có phải mấy cô nữ sinh các em thích dán mấy thứ lòe loẹt thế này không?
- Đáng yêu mà.
Diệp Tiểu Tịch trả lời qua loa.
An Tử Dục lật ra mặt sau quan sát, bỗng dưng sắc mặt của gã hơi biến đổi.
- Sao thế?
Diệp Tiểu Tịch ngạc nhiên hỏi lại.
Thần sắc An Tử Dục trở nên nghiêm trọng, gã lật mở miếng dán trên di động của cô, bên dưới là một vật nhỏ màu đen sẫm.
- Anh làm cái gì vậy?
Diệp Tiểu Tịch sốt ruột.
An Tử Dục ra hiệu im lặng, gã quăng miếng dán điện thoại vào thùng rác rồi lôi Diệp Tiểu Tịch rời khỏi quán ăn.
Diệp Tiểu Tịch đi theo sau rồi ngồi lên xe của gã.
- Diệp Tiểu Tịch, em nhớ ai là người đã động vào điện thoại của em không?
An Tử Dục hỏi nghiêm túc.
- Sao thế?
Diệp Tiểu Tịch nghệch ra.
- Thứ màu đen ban nãy chính là máy nghe lén cỡ nhỏ có chức năng định vị.
Sắc mặt An Tử Dục hơi khó coi:
- Em bị ai theo dõi thế?
Diệp Tiểu Tịch hơi thất thần.
Thế mà lại có người đặt máy nghe trộm vào trong miếng dán trên di động cô? Nhưng cô lại chẳng biết tí gì cả!
Đột nhiên sắc mặt của cô hơi đổi.
- Em đang nghĩ đến ai vậy?
An Tử Dục hỏi:
- Nói tôi nghe đi, tôi giúp em điều tra thêm.
- … Tôi không nghĩ đến ai cả, chẳng qua là cảm thấy khá đáng sợ.
Diệp Tiểu Tịch rũ mắt, thần sắc ủ rũ chán chường.
- Mấy ngày nay em cẩn thận một chút, cố gắng đừng đi ra ngoài một mình.
An Tử Dục dặn dò trong lo lắng.
- Ừ.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu.
Thấy dáng vẻ buồn bã của cô, An Tử Dục thở dài nói:
- Tôi đưa em về.
- Không cần đâu.
Diệp Tiểu Tịch cười cười, cô đẩy cửa xe ra:
- Đến cửa trường học rồi, tôi tự về được.
Nhưng cô vừa xuống xe thì đã có một bóng dáng cao lớn đứng chắn trước mặt cô.
Đáy lòng Diệp Tiểu Tịch kinh ngạc, cô ngẩng đầu, đúng lại đối diện với cặp mặt thâm sâu của Long Mộ Thần.
- Sao không chờ tôi trở về?
Anh thở dài bất đắc dĩ.
Diệp Tiểu Tịch hơi cắn môi.
- Cậu đuổi theo đến đây nhanh thật đó.
An Tử Dục xuống xe, gã nhìn anh với vẻ bất mãn.
- Không nhanh bằng cậu đâu.
Đáy mắt Long Mộ Thần tối sầm:
- Tử Dục, có lẽ vợ sắp cưới của cậu đang ở gần đây…
- Thôi thôi thôi, đừng nhắc đến cô ta.
An Tử Dục cảm thấy nhức đầu, gã nói:
- Giao Tiểu Tịch cho cậu đó, tôi đi trước đây.
Thấy gã lên xe chạy trốn, Long Mộ Thần mới nhắc nhở với vẻ không vui:
- Tiểu Tịch, cậu ta có vợ sắp cưới đó, em cách xa cậu ta một chút…
Ánh mắt Diệp Tiểu Tịch nhìn anh đầy phức tạp, cô nói:
- Long Mộ Thần, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện của chúng ta đi.
- Lên xe rồi nói.
Lông mày Long Mộ Thần cau lại, anh chợt có một dự cảm không ổn lắm.
Long Mộ Thần chở cô đến quá cà phê gần đó, Diệp Tiểu Tịch chọn ngay vị trí gần cửa số. Cô phóng mắt ra nhìn dòng xe ngược xui ngoài kia, hỏi:
- Khi đó tôi ở trong núi, làm thế nào mà anh lại tìm đến chỗ tôi nhanh đến vậy?
Long Mộ Thần hơi do dự, anh đang nghĩ làm thế nào để nói cho cô biết.
- Bởi vì anh đã gắn máy nghe trộm có định vị vào điện thoại di động của tôi đúng chứ?
Diệp Tiểu Tịch cười lạnh, đôi mắt trở nên sắc bén hơn.
- Đúng là có máy nghe trộm trên điện thoại của em nhưng không phải tôi làm.
Long Mộ Thần phân trần:
- Tiểu Tịch, tin tôi, tôi không dùng cách này đối với em đâu.
- Không phải anh thì là ai?
Diệp Tiểu Tịch hỏi lại.
- … Là Triệu Giai Oánh.
Long Mộ Thần bất đắc dĩ trả lời.
Ngày hôm qua khi Hàn Tư Viễn đang điều tra tài khoản của Triệu Giai Oánh thì bất ngờ phát hiện ra trong máy tính của Triệu Giai Oánh có file ghi âm Diệp Tiểu Tịch. Khi đó anh mới biết Triệu Giai Oánh lén gắn máy nghe trộm trên người Diệp Tiểu Tịch.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]