Sắc trời u ám, mặt trời từ đường chân trời dần dần hạ xuống. Hứa Thiên Mạc lái xe chuẩn bị về nhà, nhưng bỗng nhiên nhìn thấy Tần Trúc Lan ở phố bên kia đang xách theo túi ni lông siêu thị đi trên đường phố. Hình như bởi vì trên tay cầm đồ vật quá nặng cho nên bước chân của nàng có chút tập tễnh.
Hứa Thiên Mạc chạy xe đến, hạ xuống cửa sổ xe, "Trúc Lan, chị tại sao lại ở chỗ này?"
Tần Trúc Lan đem đồ vật đặt xuống đất, vẩy vẩy đôi tay đã đỏ lên rồi nói, "Thừa dịp chủ nhật cho nên chị đi siêu thị mua ít đồ. Lúc đi thì lại phát hiện xe hỏng, cho nên không có cách nào ngoài cách đến giao lộ mà gọi xe."
Hứa Thiên Mạc mở ra cửa xe, vòng tới bên cạnh Tần Trúc Lan, nhấc đồ vật trên đất lên, "Em đưa chị trở về."
Không chờ Tần Trúc Lan trả lời, nàng liền đem đồ vật đặt ở sau chỗ ngồi trong xe.
"Phiền em rồi." – Tần Trúc Lan cười nói, sau đó ngồi vào chỗ ngồi cạnh tài xế.
"Em chuẩn bị đi đâu à, sẽ không phiền em chứ?" – Tần Trúc Lan nở nụ cười, đùa giỡn nói.
"Mời từ nhà nội Dao Vũ trở về, hiện tại đang định đi ăn cơm." – Hứa Thiên Mạc dường như nghĩ đến cái gì, quay đầu liếc mắt nhìn Tần Trúc Lan – "Tối nay chị có chuyện gì không?"
"Không có, rất nhàn rỗi." – Tần Trúc Lan lắc lắc đầu.
"Vậy chúng ta cùng đi ăn cơm đi. Ngoại trừ chỗ lần trước, em còn biết một nhà hàng Thái Lan món ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke/1423296/chuong-15.html