Trên đường về, Tri Doanh thắc mắc với Lăng Vân Nguyệt: 
"Công tử, chẳng phải ngài tinh thông y thuật sao? Tại sao khi nãy lại ra hiệu cho thần đưa Mộ Dung tiểu thư đi tìm đại phu?" 
Hắn tiếp tục phe phẩy quạt rồi cười nhếch mép: 
"Nàng ta vốn dĩ không hề đơn giản. Một cô nương chỉ là đi dạo quanh kinh thành, cho dù có chuyện hệ trọng đến mấy cũng không tới nỗi ăn mặc lộng lẫy như vậy. Dáng vẻ đó, chẳng phải cũng giống những nữ nhân khác, dùng dung mạo để mê hoặc bổn công tử sao?" 
"Ngài nói vậy là sai rồi." 
"Sai?" 
"Đúng. Ngài đúng là" đệ nhất mỹ nam thiên hạ ", nhưng Mộ Dung tiểu thư cũng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân đó. Nàng ấy khiến bao nhiêu nam nhân say đắm mà không thể có được nàng. Trước nay bao nhiêu người tới để hỏi cưới nàng, đều bị nàng ta hành tới thân tàn ma dại. Một tiểu thư cao quý hiếm có khó tìm, tính cách lại quái đản như vậy, sao lại đi làm những chuyện như thế được?" 
"Ta không tin. Lòng người khó đoán, ngươi quản được nàng ta sao? Mau về phủ, ta còn phải đọc sách." 
Tri Doanh im lặng không dám lên tiếng nữa. Coi bộ khắp kinh thành này không còn ai lấy làm lạ với Cẩm Ninh rồi. Điệu cười nhếch mép vừa nãy như thể hắn đã hiểu rõ bản tính nàng lắm, hay là hắn đang ám ảnh với những nữ nhân xinh đẹp? Trước tới nay, trước mặt hắn không lúc nào là không xuất hiện mỹ nhân, hắn cứ đăm đăm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke-theo-duoi-lang-van-nguyet/2976435/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.