Cẩm Ninh mặt mày nhợt nhạt, những vết dơ trên mặt nàng đều rất nhiều, thậm chí còn có chỗ râm rỉ một chút máu. Lúc này, nàng không quan tâm được gì nữa, dung nhan của nàng không thể đổi được hai mạng người đang vì nàng không rõ sống chết. Tới lúc về Lăng phủ, mắt nàng vẫn còn đỏ hoe, sưng lên vì khóc quá nhiều. Mọi người cùng chạy ra đỡ Lăng Vân Phong, còn nàng liền ôm Ngọc Đàm khóc nức nở. Nàng nói với Ngọc Đàm:
"Ngươi cầm cái này đi đun thành nước cho Lăng Vân Nguyệt uống, hắn sẽ mong chóng tỉnh lại thôi! Còn ta sẽ ở lại đây với huynh ấy."
Nàng run rẩy đưa hoa Tửu Dược cho Ngọc Đàm, nàng trước nay chưa từng sợ hãi như vậy, cũng chưa từng thấy Cẩm Ninh khóc sưng cả mắt, Ngọc Đàm thấy vậy vô cùng thương nàng nhưng lại chẳng thể khuyên nhủ được nàng.
Phải, Vân Nguyệt hôn mê như vậy nhưng chỉ cần có hoa Tửu Dược là có thể khỏe lại, còn Vân Phong, chàng xả thân cứu nàng tới không màng tính mạng, giờ hôn mê như vậy, chừng nào chàng chưa tỉnh, nàng không thể yên lòng được.
Đối với Cẩm Ninh, tuy nàng ngang bướng nhưng trước nay chưa từng gặp qua chuyện như vậy, không tránh khỏi sợ hãi, áy náy.
Ngọc Đàm đã mang chén nước cho Lăng Vân Nguyệt uống, sắc mặt đã khá hơn rất nhiều, không còn nóng như trước nữa. Cô vội chạy ra báo với Cẩm Ninh, nàng chỉ đáp:
"Vậy thì tốt! Vậy thì tốt!"
"Tiểu thư, người đừng khóc nữa, trước nay người luôn mạnh mẽ mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke-theo-duoi-lang-van-nguyet/2976417/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.