Mọi người sửng sốt, yên tĩnh trở lại.
Văn Ngọc Đang nói: “Lýtiên sinh, ta trở về liền phái người mang tới, chẳng qua là không nhiềulắm, ước chừng chỉ có tám mươi lượng, nhưng là ngày thường ta tích góptừng chút một mà có.”
Đáy lòng La Di Ca đã biết nàng có chủ ý gìrồi, biết điều mà nói: “Ta cũng có một chút tiền để dành, mặc dù khôngnhiều lắm nhưng có thể vì Hoàng Thượng phân ưu cũng là một chuyện tốt.”
Ôn Ôn cùng Văn Ngọc Đang liếc nhau, cũng mở miệng nói: “Thiếp thân ngàythường chi tiêu cũng ít, số bạc không dùng để đấy cũng chẳng làm gì, nếu có thể tận lực vì nạn dân cũng coi như là một việc tốt.”
Lý Tân liền gật đầu: “Ngươi cũng coi như có tấm lòng, đến lúc đó hợp cùng chỗ của ta rồi cùng nhau tặng đi.”
Mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau. Làm trò gì vậy? Tiệc rượu đang tốtđẹp như thế sao lại thành hội quyên tiền thế này? Đại sảnh yên tĩnh đếnmức tiếng kim rơi cũng nghe thấy, làm hại bọn hạ nhân bưng đồ rượu cùngđồ ăn đều phải rón ra rón rén. Đại sảnh cũng không có ai mở miệng nóichuyện, ai cũng rõ mở miệng lúc này là chảy ra một đống bạc trắng lóa,không có ai bằng lòng làm người tiên phong.
Ứng Thiên thấy mọingười giả ngu, ho nhẹ một tiếng: “Thuế năm nay còn chưa thu đủ, HoàngThượng đúng là vì bạc cho nạn dân mà đau đầu, các vị không phải quanchức gì mà còn tận tâm vì Hoàng Thượng như thế, ta sao nỡ khoanh tayđứng nhìn, Ứng Thiên ta liền quyên góp một năm bổng lộc vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke-cuoi-vo/574778/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.