Giang Uông Dương bị áp đảo trên mặt đất, mấy thiếu niên kia cười vang kêu to: “Phục hay không phục.”
Giang Uông Dương mặc dù đã mười hai tuổi, nhưng xương cốt so với bọn trẻ concùng tuổi vẫn yếu hơn, thân mình cũng nhỏ hơn, ra sức đẩy mấy cái nhưngcuối cùng vẫn không đẩy ra được, hắn cắn chặt răng không nói một câu.
Thiếu niên đè trên người Giang Uông Dương thấy thế, mắt nhíu lại, ngay sau đó giơ quyền liền đánh vào cằm hắn: “Phục hay không phục?”
Nháy mắt đã có máu thấm ra khóe môi.
Ánh mắt Giang Uông Dương càng tỏ ra thù hận. Một đứa trẻ con lại có ánh mắt như vậy, nếu là người bên ngoài nhìn thấy chắc chắn sẽ kinh ngạc, nhưng mấy thiếu niên này nhìn quen lắm rồi, một chút cũng không nghĩ đến cógì khác thường, dường như muốn trợ uy quát lên: “Không phục? Lão đại,đánh nó, đánh đến khi nó phục mới thôi.”
Thiếu niên được gọi làLão đại kia khóe miệng giương lên, nắm tay lại đánh tới. Hừ, nơi nàycũng không phải bên ngoài, nơi này là Phượng Hoàng trang đại danh lừnglẫy thiên hạ, nếu muốn còn mạng, nếu muốn được xuất đầu lộ diện, chỉ cóquyền cước mạnh mới được, người yếu đuối vô dụng chính là bị đánh cũngkhông ai quản.
Mới đánh ra quyền thứ hai, đầu đã bị người từ phíasau bắt lấy, không đợi hắn phản ứng, bản thân đã bị một lực mạnh mẽ đẩyra ngoài. Hắn thủ thế như lý ngư lộn về phía sau,lui hai bước mới ổn định được, tập trung nhìn, ở ngoài một trượng có một thiếu niên lạnh như băng khoanh tay trước ngực trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke-cuoi-vo/574762/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.