Từ sau khi nữ nhân kia sảy thai, Tô Văn liền an phận hai năm. Hai năm sau hắn lấy cớ Tô gia không vượng tử (không đông con ~> ngày xưa người TQ quan niệm đông con mới nhiều phúc lộc),cưới về vị tiểu thiếp thứ nhất, càng ngày hắn lại càng không kiêng nểai, liên tục rước thêm vài tiểu thiếp về phủ. Chỉ cần khồng phải là concủa người phụ nữ kia thì dù có bao nhiêu đứa nhỏ cũng không thể uy hiếpđến địa vị của Tô Di Ca, huống chi nàng ta tuyệt không cho phép kẻ nàokhác sinh con. Tô Di Ca cứ như vậy, giương đôi mắt lạnh lùng nhìn ngườiđó từ một kẻ hăng hái tự đắc đến nay chỉ còn lại uể oải tái nhợt.
“Không có con” chính là nỗi đau chí mệnh của nàng!
Có điều, từ sau chuyện năm đó, Tô Văn đối với những việc nàng làm luônnhắm một con mắt mở một con mắt mà cho qua, dù sao lúc trước đứa nhỏ của bọn họ cũng là tại hắn mà mất đi. Nàng cũng biết điểm này, cho nênngoại trừ lúc tiểu thiếp nào được sủng ái thì nàng không thể đông vào,còn nếu đã để nàng bắt được nhược điểm thì thường chỉ có một kết quả: bị chỉnh tới chết…
Trước kia đám tiểu thiếp mới vào, khôngbiết tốt xấu định giở thủ đoạn với nàng đều bị nàng chỉnh cho đến mệnhcũng chẳng còn. Trong đó có một tiểu thiếp mang thai đã ba tháng bị phán tội thông dâm cùng hạ nhân trong phủ, bị đánh gần chết rồi đem đi chônsống. Một người khác bị khép vào tội bất kính với đương gia phu nhân, bị đánh cho tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-ke-cuoi-vo/574729/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.