Tôi ngồi yên trong xe không dám động đậy, bởi vì tôi ghi nhớ một lời dặn rằng khi ngồi trên một chiếc xe xa hoa thì không được tự mình mở cửa xe, mà phải đợi người khác mở.
Bùi Vĩnh Diễm mỉm cười đi tới, anh ta nắm lấy tay tôi.
Tôi lo lắng thấp giọng nói: “Anh có biết là em chưa từng đi dự tiệc như thế này không, lần này em thật sự rất căng thẳng.”
Anh ta nhẹ nhàng an ủi tôi: “Đã đến lúc phải gặp mặt rồi, anh đã nói với cha mẹ chuyện của chúng ta rồi, em yên tâm đi, đừng lo lắng quá, nhưng mà…” Anh ta nhìn quần áo của tôi.
Tôi hiếu kì: “Có phải là không được hay không?”
Anh ta tỏ ra hiếu kì, suy nghĩ một lúc xong thì chỉ lắc lắc đầu, không nói gì nữa.
Sau đó chúng tôi tay trong tay vào biệt thự. Vào bên trong, rốt cuộc thì tôi cũng biết anh ta thắc mắc cái gì.
Phụ nữ luôn rất kỹ càng trong việc ăn mặc, nếu như bị trùng kiểu dáng hoặc màu sắc thì chắc hẳn là sẽ không được vui. Hôm nay tôi mặc một bộ màu đỏ cam, nhưng mà điều làm tôi phải há hốc miệng đó là Bùi phu nhân cũng mặc một bộ quần áo màu đỏ sậm, bà ấy đang ngồi xem TV ở sô-pha. Còn bên cạnh bà ấy còn có một người khác đang đọc tạp chí.
Mạch Tử Kì cười kinh miệt, nhìn Bùi Vĩnh Diễm rồi nói: “Không học xong đại học mà cũng có thể bồi dưỡng ra một cô Đinh tài năng như vậy sao? Thật sự là nhân tài ẩn dật.”
Bùi Vĩnh Diễm phản đối: “Người tài thì không cần hỏi xuất thân, cho dù một người có chức cao vọng trọng thì ban đầu có thể cũng chỉ là một người dân thường thôi sao?”
Anh ta muốn bảo vệ tôi, Mạch Tử Kì liếc mắt, hừ nhẹ một tiếng.
Thái độ ôn hòa của Mạch Tử Kì và Bùi phu nhân đối với tôi khiến tôi rùng mình, trên đường đến đây, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về lúc gặp mặt, nhưng mà tôi không ngờ là sẽ gặp Mạch Tử Kì, càng không nghĩ đến việc mình sẽ bị cô ta giáng đòn phủ đầu như vậy. Chính xác thì Mạch Tử Kì không phải là người ngoài, cô ta là em họ Bùi Vĩnh Diễm, cho nên cô ta đến thăm dì của mình cũng không có gì đáng phải bàn. Vấn đề là tiếp theo sau đây cô ta sẽ đối đãi với tôi thế nào đây?
Bùi phu nhân đứng lên “Nào, ăn cơm thôi”, không mặn không nhạt nói với tôi: “Cha của Vĩnh Diễm có công việc ở Malaysia nên không thể về nhà được. Không có người ngoài nào ở đây cả, chỉ có ba người phụ nữ chúng ta cùng với Vĩnh Diễm mà thôi, cho nên hãy thoải mái đi.”
Tôi vội vàng nói: “Bùi phu nhân khách sáo quá.”
Bùi phu nhân đi về phía nhà ăn, Mạch Tử Kì lập tức bỏ quyển tạp chí xuống, tỏ ra vô ý liếc tôi một cái rồi bước nhanh theo sau dì. Còn Bùi Vĩnh Diễm đi sau nắm chặt tay tôi.
Sau khi vào nhà ăn, Bùi phu nhân ngồi vào vị trí chủ nhà, Mạch Tử Kì ngồi bên trái bà, bởi vì tôi là khách nên ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải, lại ngồi đối diện Mạch Tử Kì, còn Bùi Vĩnh Diễm ngồi bên cạnh tôi.
Hai người họ vui vẻ trò chuyện với nhau, còn người khách như tôi lại hoàn toàn trở thành không khí. Tôi hết sức lúng túng, đứng ngồi không yên, tuy rằng có Bùi Vĩnh Diễm bên cạnh nhưng mà không thể hỏi han gì, trong lòng tôi vẫn đang không thoải mái lắm.
Đợi Mạch Tử Kì nói xong, Bùi Vĩnh Diễm buông ly rượu sô-đa đang cầm trong tay xuống, xen vào nói: “Thật là hay nói giỡn quá, vui vẻ như vậy thì sau này mẹ không phải cô đơn rồi, Tử Kì là em họ của con, em họ cũng là con gái, con gái với con dâu không giống nhau sao? Nếu như không ngại, vả lại mẹ thích Tử Kì như vậy, chi bằng nhận làm con gái luôn đi, sau này đổi lại gọi mẹ một tiếng ‘mẹ’.”,
Bùi phu nhân nghiêm mặt nói: “Con gái và con dâu không giống nhau, nếu có thể vừa là con gái vừa là con dâu thì chẳng phải sẽ rất hoàn mĩ hay sao?”
Khi Bùi phu nhân nói chuyện, thì cố ý nhìn lướt qua tôi. Tuy rằng bà ấy không nhìn tôi, nhưng mà lúc nói thì thể hiện rõ ra mặt. Tôi vẫn không hề nói lời nào., tôi cũng không phải là đứa ngốc, bây giờ thì tôi đã hiểu ý tứ của bữa cơm này rồi. Bùi Vĩnh Diễm muốn giới thiệu tôi với cha mẹ anh ta, cho nên trịnh trọng đưa tôi về nhà, nhưng mà lại không được như mong muốn. Bùi phu nhân không thích tôi, không chỉ như vậy mà đột nhiên còn xuất hiện một Mạch Tử Kì ở đây. Trong mắt Bùi phu nhân thì người thích hợp để làm con dâu nhất vẫn chính là cháu của bà ấy. Như vậy thì cả nhà trai và nhà gái đều có lợi, đây mới là một cặp do trời đất tạo thành. Cho nên nhân đây Bùi phu nhân muốn cho tôi thấy rõ, nói cách khác là bữa cơm hôm nay chính là một bữa tiệc Hồng Môn Yến (1) không hơn không kém.
Chú thích:
Hồng Môn Yến: bữa tiệc Hồng Môn ảnh hưởng tới lịch sử Trung Hoa, là cuộc đấu trí căng thẳng giữa hai thế lực hùng mạnh nhất thời bấy giờ: Hạng Vũ - Lưu Bang. Có thể nói, buổi tiệc này là bước ngoặt to lớn, làm thay đổi cả chặng đường lịch sử Trung Hoa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]