Tôi trầm giọng hỏi những người này: “Các người nói rằng vì tổ tiên không có địa vị, cho nên chúng tôi phải chịu đựng à? Nếu vậy thì ý các người là chỉ cần trong nhà có người làm chức tước, có tiền có quyền thì có thể tùy tiện muốn làm gì thì làm trên đầu trên cổ những người thường như chúng tôi sao?”
Tôi vừa nói xong thì những người xếp hàng phía sau cũng đồng thành phản đối.
Tôi cười cười hỏi: “Vậy xin cho hỏi, khi ông đi Chùa thì ông lạy Phật làm gì? Thắp hương làm gì? Nếu Phật Tổ nể tình xuất hiện, chúng ta hẳn là phải cung kính cúi lại, nếu nhỡ không lạy kịp, Ngài đi mất thì chẳng phải là thất lễ hay sao?”
Đinh Đinh tiếp lời: “Gia Tuấn, ai nói tổ tiên nhà em không có địa vị chứ?” Cô ấy cười lạnh nhìn mấy người này, sau đó nhướng mày gằn từng tiếng nói với bọn họ: “Hôm nay các người nghe cho kỹ, tôi nói cho các người biết thân phận của tôi là gì. Tôi họ Đinh, tổ tiên của tôi từ xưa đến này đều có rất nhiều nhân tài hiển hách, các người hỏi tôi là con cháu của ai, tôi nói với các người, tổ tiên nhà chúng tôi xưa kia là quan văn, là Tể tướng Đinh Cung thời nhà Hán. Đến thời nhà Tống thì có Quốc công Đinh Vị. Người họ Đinh làm quan văn nhiều nhưng quan võ cũng không hề ít, nếu các người có chút kiến thức lịch sử thì ắt sẽ biết đến một võ quan nổi danh nhất là Bắc Dương Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-chieu-ly-hon/2345591/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.