Edit: Cỏ Dại.
Beta: nhoclubu
Toàn thân tôi nhũn ra, không còn sức lực, Bùi Vĩnh Diễm bước đến đỡ tôi, tôi đẩy anh ta ra, tôi khóc lóc hét lên: “Tại sao anh cứ can thiệp vào cuộc sống của tôi hết lần này đến lần khác chứ?”
Bùi Vĩnh Diễm hoàn toàn không còn vẻ thận trọng và phong độ ở trước mặt những cấp dưới như chúng tôi nữa, anh dè dặt, hàm run rẩy, chỉ nói với tôi: “Toàn thân em ướt hết rồi, về nhà với anh đi, về nhà với anh đi.”
Tài xế và thư ký Trần hoảng hốt mở ô che cho chúng tôi, còn lại bà Bùi vẫn đang ngồi trong xe, đau lòng bi thương.
Tôi đứng lên, bất chấp mưa gió, đi về phía trước, Bùi Bĩnh Diễm đi theo sau tôi, anh ta lớn tiếng gọi: “Đinh Đinh, sớm muộn gì anh cũng phải ngả bài với anh ta, anh ta muốn điều kiện gì, anh đều đáp ứng hết, Phó Gia Tuấn đó cũng không phải là chính nhân quân tử gì, trước đây anh ta đã phản bội em, hiện giờ lại có quan hệ không rõ ràng với trợ lý, trợ lý của anh ta còn tới tìm anh, muốn anh theo đuổi em, Đinh Đinh, anh sẽ không bị lời nói của kẻ khác chi phối, nhưng người đàn ông này đáng để em yêu sao?”
Tôi bước đi chậm rãi, mưa dọc theo mái tóc chảy vào trong quần áo tôi, bước chân của tôi nặng nề, mỗi bước đi như những khó khăn không kể xiết.
Rốt cuộc một chiếc xe taxi ngừng lại, tôi máy móc vẫy tay, người tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-chieu-ly-hon/2345530/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.