Buổi tối, Đinh Đang lo lắng bất an chui vào trong chăn của tôi, nó ôm chặt lấy tôi.
“Xin lỗi, chị, em không ngờ rằng sẽ mang đến cho chị phiền toái như vậy.”
Tôi an ủi nó: “Chuyện này không có liên quan đến em.”
Nó oán hận mắng: “Người phụ nữ kia thật không biết xấu hổ.”
Tôi lại nở nụ cười, “Vừa vặn xứng với anh rể tài đức vẹn toàn của em.”
“Chị, thực ra em vẫn cho rằng anh rể không phải tồi tệ như vậy, ai ngờ lầnnày xảy ra chuyện như vậy, chị… … thật sự không định tha thứ cho anh rểsao?
Tôi lắc đầu.
Đúng vậy, tôi không định tha thứ cho anh.
Bởi vì là tiểu phẫu, hơn nữa, thời gian tôi mang thai không lâu, phẫu thuật nạo thai suôn sẻ, hoàn toàn nạo sạch sẽ đứa bé, hủy thi diệt tích.
Tôi không nói với mẹ chồng chuyện mang thai rồi lại bị sẩy thai, mẹ chồngcũng không đến hỏi thăm tôi, cũng không trách được mẹ chồng, bình thường tôi không phải là nàng dâu mà triệu người mong được gặp, lần đầu tiênmang thuốc cho mẹ, thuốc không đúng bệnh, hại mẹ vào vào bệnh viện, rồibởi vì bản thân tùy hứng, làm cháu nội của mẹ bị tai nạn mất đi, lúc nào cho dù tính tình của mẹ đã khá hơn nhưng chỉ sợ không hòa nhã được vớitôi.
Dứt khoát thành thật, sau khi xuất viện, tôi lặng lẽ sống bên ba mẹ.
Khí thời đã ấm lên rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy lạnh lẽo như cũ, hai chângiống như bị ngâm trong nước đá, cho đến bây giở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-chieu-ly-hon/2345444/chuong-74.html