Quả nhiên, Gia Tuấn kéo tôi qua,cùng tôi ngồi xuống sô pha, anh nhẹ giọng nói với tôi: ”Không vội làmcơm, chúng ta trò chuyện được không?”
Tôi nhìn vào mắt anh, cặp mắt đennhánh, bình thường hay có vẻ hài hước, trêu chọc, thâm tình, hàm súc,nhưng hiện giờ tôi đoán không ra, tim thình thịch nhảy dựng lên.
Tôi dịu dàng gọi anh: ”Gia Tuấn”
Anh nhìn tôi vài lần, nhưng khôngquay đầu qua, không nhìn tôi nữa, tôi thực sự mong anh có thể quay đầulại mà liếc mắt nhìn tôi, trước khi vào cửa tôi còn đã kiểm tra gươngmặt trang điểm của mình, tôi nghĩ anh sẽ thích, thế nhưng anh cũng không nhìn tôi.
Sau đó tôi nghe được giọng nói của anh.
”Đinh Đinh, anh chỉ có một câu để nói mà thôi, chúng ta ở riêng đi!”
Lòng tôi nhất thời trầm xuống, dường như rơi vào vũng bùn, nước bùn lạnh lẽo đang không ngừng dâng lên, rấtnhanh sẽ đi vào trong miệng tôi, tôi sợ hãi không gì sánh được, chỉ đành liên tục nuốt nước bọt.
Giọng nói của anh tựa như nước trong chén trà trên bàn, không hề gợn sóng: ”Đinh Đinh, anh cũng không phảilập tức sẽ ly hôn với em, nhưng chúng ta quả thực là nên xa nhau mộtkhoảng thời gian, thứ nhất là để chúng ta tĩnh lặng lại một chút, thứhai là, chúng ta cũng nên suy xét một chút xem chúng ta có còn hợp ởcùng nhau hay không.”
Tôi vô cùng kinh hoàng, giống nhưphạm nhân bị tuyên án đã tới thời hạn thi hành án, tôi nghẹn ngào kêulên với anh: ”Gia Tuấn, anh đang nói cái gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-chieu-ly-hon/2345321/chuong-14.html