"Cô có biết như thế là tự chui đầu vào rọ không hả?" Sau khi đưa Vivi về phòng làm việc của mình, Lome hung hăng mà trách móc Vivi: "Hứa Minh Ưu bao nhiêu tuổi, thì Kỳ Minh Viễn quen biết cô ta bấy nhiêu năm, anh ấy hiểu rõ Hứa Minh Ưu hơn bất cứ ai khác, cô lại dám hãm hại cô ta trước mặt anh ấy thế hả? Cô thật là…" "Hứa Minh Ưu thì là gì cơ chứ? Kỳ Minh Viễn là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm, anh ấy có lỗi với tôi, cho dù là anh ấy có hiểu rõ Hứa Minh Ưu, cảm thấy lời nói của Hứa Minh Ưu là đúng, thì sao cơ chứ? Tôi là Phương Ái Vi, là người phụ nữ anh ấy yêu nhất, cho dù là ai ở trước mặt tôi, đều là không là cái gì hết!" Vivi trợn trắng mắt, khóe miệng nhếch lên khinh thường, không chỉ không để Hứa Minh Ưu vào mắt, mà ngay cả Lome, cô ta cũng bắt đầu không để vào mắt luôn rồi. "Tôi lười quản lý cô rồi, nếu như mà không đạt được mục đích, đừng trách tôi chưa nhắc nhở cô, cơ hội cũng đã cho cô rồi!" Lome nhìn thấy Vivi như vậy, cũng không muốn quản nữa, dù sao cô ta cũng không quản nổi, rõ ràng là Vivi đã nhập vào trò chơi này quá sâu rồi! "Tôi không cần cô quan tâm, cô cho rằng cô rất thông minh, nhưng tôi cũng không phải là một người không não!" Vivi nhìn Lome đã ngồi xuống đánh máy tính, chuyên tâm và xem tài liệu, âm thầm đắc ý trong lòng, đi vào chỗ của chính mình, mở máy tính lên, chơi chút trò chơi trên mạng! Khóe mắt Lome liếc sang Vivi, cô ta nghĩ rằng là cô ta thắng rồi sao? Nhưng lại không biết rằng cô ta không nghe lời như vậy, mới là thứ mà Lome muốn! Vì toàn bộ mọi chuyện, đều nằm trong kế hoạch của cô ta! Để Vivi lộ ra sơ hở, con cờ này, có thể vứt đi được rồi!. Truyện Teen Hay Căn phòng nhỏ trong phòng làm việc của Kỳ Minh Viễn, Hứa Minh Ưu căn bản rất tức giận, dưới sự bảo vệ của Lăng Tử Yên, mà khóc đỏ cả mắt, cô ấy vừa dùng chiếc khăn tay Lăng Tử Yên đưa đến để lau đi nước mắt, vừa thút thít mà nói với Lăng Tử Yên: "Chị Lăng, em biết rõ chị Phương là chị gái của chị, chắc chị sẽ tin cô ta, nhưng mà em không có nói dối, em dám thề, vừa nãy từng lời em nói đều là thật hết!" "Ừ, chị tin em!" "Vậy chị tin là chị Phương có tình ý với anh ba sao?" Hứa Minh Ưu thấy Lăng Tử Yên nói tin tưởng mình, lập tức kích động mà nắm chặt lấy tay Lăng Tử Yên, sốt ruột mà muốn nói rõ mọi chuyện với cô! Lăng Tử Yên nghe thấy vậy nghịch ngợm mà cười rộ lên, nhướn mày nhìn về phía anh: "Theo như anh nói thế, lúc bình thường em không xinh rồi!" "Em biết rõ mà, sáng nay em xinh đẹp hơn nhiều, đó đều là công lao của anh, bởi vì sáng nay anh đã yên em rồi, hử? Vợ à em phải cảm ơn anh đấy!" "Da mặt dày thật đấy!" Lăng Tử Yên bị lời nói của anh làm cho hai má ửng hồng, kiễng chân lên, tinh tế cắn một cái dưới cằm anh một lát rồi mới buông ra: "Đi họp đi!" Trong giọng nói mang theo sự nghiêm túc của cô giáo. "Tuân lệnh!" Kỳ Minh Viễn cười rộ lên, giơ tay mình lên, rất phối hợp mà kính chào một cái, dáng người cao ráo, ánh mắt lại vô cùng sủng nhịn, nhìn cô vợ thấp hơn mình, nụ cười trên mặt như có thể làm tan đi băn tuyết của mùa đông giá rét! "Đi đi!" Lăng Tử Yên cười rồi nhường đường cho anh! "Anh đi đây!" Kỳ Minh Viễn đưa tay vỗ lên người cô sau đó mới đi ra khỏi cửa! Lăng Tử Yên xoay người nhìn bóng lưng của anh, khóe miệng nhếch lên, sau đó lại nghĩ đến bộ dạng cúi chào hồi nãy của anh, nếu như để nhân viên của quốc tế Hải An nhìn thấy được, sẽ ngã vỡ kính mất! Tiễn Kỳ Minh Viễn đi xong, Lăng Tử Yên quay người lại nhìn văn phòng trống vắng, đầu óc không tự chủ được mà nhớ lại từ lời mà Hứa Minh Ưu nói lúc nãy, không nhịn được mà nhíu chặt mày, chậm rãi bước vào trong căn phòng nhỏ, ngồi trước máy tính, nhìn vào màn hình máy tính còn chưa khởi động mà tối đen như mực, trong lòng hỏi một câu: Thực sự là chị gái nói với Hứa Minh Ưu như vậy sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]