Lúc anh hỏi cô ta muốn thứ gì, cô ta còn cảm thấy buồn cười, nhưng lúc cô ta thực sự suy nghĩ chuyện anh hỏi cô ta thì trong đầu cô ta lại đột nhiên nảy ra ý nghĩ như vậy. Cô ta muốn có được anh, muốn có được người đàn ông đã từng thuộc về cô ta! Bọn họ đã từng yêu nhau nhiều đến vậy. Năm đó, anh yêu cô ta sâu đậm, cô ta cũng yêu anh đậm sâu. Dù anh không hiểu sao bỗng nhiên lại đối xử với cô ta như vậy thì cô ta từ trước đến giờ đều chưa từng hận anh. Cho nên mới nãy cô ta suýt nữa đã đáp lại anh, nói cô ta muốn có được anh, muốn anh lập tức ly hôn với Lăng Tử Yên rồi cưới cô ta như vậy cô ta có thể sống cuộc sống của mợ chủ nhà giàu cơm no áo ấm, mỗi ngày chỉ việc băn khoăn nên tiêu tiền thế nào là được, cũng không cần lo lắng những thứ khác. Đây mới chính là cuộc sống mà cô ta mong muốn. Có người chồng yêu cô ta đến vậy cưng chiều cô ta, yêu thương cô ta là được, cô ta cũng chẳng phải làm chuyện gì. Nhưng cô ta cũng không nói ra miệng bởi vì cô ta hiểu rất rõ rằng một khi cô ta nói ra như vậy thì anh sẽ rất thất vọng. Người con gái mà anh từng yêu vậy mà lại là một cô gái chẳng khác gì mấy cô gái hám tiền quấn lấy đồng euro hôm đó như vậy? Cô ta không thể phá hỏng hình tượng của cô ta trong lòng anh được, cho nên cô ta cũng chỉ đành rưng rưng nước mắt nhìn anh, vẻ mặt vừa tủi thân lại vừa thương cảm như đang nhớ đến chuyện gì đó đau lòng mà tủi thân đến không chịu được. Kỳ Minh Viễn đợi cô ấy hồi lâu nhưng vẫn không nhận được đáp án của cô ấy mà cô ấy lại nhìn anh đầy tủi thân như vậy, dáng vẻ đáng thương hết sức. Anh không chịu nổi nhất cô ấy và Tử Yên nhìn anh như vậy nên chỉ đành quay mặt đi trước khi anh rơi vào ánh mắt tràn đấy đáng thương của cô ấy. Anh bước qua người cô ấy rồi cầm lên chiếc áo khoác ngoài anh để ở một bên rồi xoay người đi về phía cửa. “Sau này em cứ sống ở đây đi, quản lý khách sạn sẽ dạy em cách lưu dấu vân tay.” Sau khi xoay mở nắm cửa, Kỳ Minh Viễn quay đầu lại nhìn người con gái vẫn đứng nguyên tại chỗ cúi đầu nhìn ngón chân chính mình, trong mắt thoáng qua tia đau lòng. “Ái Vi, tôi mong em có thể sống tốt, em ở đây suy nghĩ thật kỹ sau này có dự định gì, nghĩ xong rồi nói cho tôi, tối nay tôi sẽ cùng Tử Yên đến thăm em.” Kỳ Minh Viễn nói xong liền xoay nắm cửa bước ra ngoài rồi đóng cửa lại. Nhưng anh cũng không rời đi luôn mà lại nghiêng đầu liếc nhìn cánh cửa đằng sau lưng. Kỳ Minh Viễn bước về phía sô pha, nhưng còn chưa lại gần anh đã thấy được vợ nhỏ đang say giấc trên sô pha. Kỳ Minh Viễn đau lòng bước qua, dì Trường không có thói quen xuống nhà buổi tối, bà nội lại càng không thể nào cho nên anh không ở nhà cũng không có ai biết cô ngủ trong phòng khách. Sợ mình ôm cô về giường sẽ đánh thức cô dậy nên Kỳ Minh Viễn vội vàng cởi áo khoác ngoài của mình đắp lên người cô. Lúc anh đứng dậy thấy dáng vẻ yên tĩnh khi ngủ của cô liền không nhịn được mà cúi đầu hôn lên môi cô. Tối qua hẳn là tắm rửa xong xuôi rồi cô mới xuống đây đợi anh nên trên người cô cũng không có mùi gì khó ngửi, chỉ thơm lên trán cô thôi thì có vẻ vẫn chưa đủ. Kỳ Minh Viễn biết bản thân anh không nên đánh thức cô nhưng vẫn không nhịn được rời đôi môi từ trên trán cô xuống môi cô, lướt qua chiếc mũi khéo léo vểnh lên, ung dung nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô, không chút khách sáo hôn lên, chiếm đoạt mật ngọt thơm trong miệng cô. Tối qua hình như cô nhóc đã ngủ rất muộn, lúc này vẫn còn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy. Kiều Viễn Minh không biết làm sao, anh sợ bản thân mình không nhịn được nên chỉ đành ép bản thân mình buông cô ra, ôm thẳng vợ nhỏ nằm trên sô pha lên rồi sải bước lên tầng. Cẩn thận đặt cô xuống giường xong, Kiều Viễn Minh lại thơm lên đôi môi hơi sưng lên của cô rồi mới bước vào nhà tắm, nhanh chóng tắm rửa xong xuôi rồi về giường ôm cô nhóc còn đang say ngủ vào trong lòng, nhắm mắt lại, che giấu đi cảm xúc thương tiếc trong lòng, cùng cô ngủ chợp mắt một lúc. “Ưm...” Lúc Lăng Tử Yên tỉnh dậy cảm thấy vô cùng khó chịu, cô mở mắt ra nhưng chỉ cảm thấy thật lạnh, thấy được Kỳ Minh Viễn nằm bên cạnh liền lập tức nép vào lòng anh, sau khi cảm nhận được trên ngực cô là nhiệt độ thuộc về riêng anh mới thấy thoải mái, cánh tay nhỏ đặt trên thắt lưng anh, đầu óc mê man vẫn còn muốn ngủ tiếp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]