Trong lòng Lăng Tử Yên tức điên lên, nhưng nghĩ đến trò hay tối qua mình nghĩ ra còn chưa dùng đến thì cô lại nhẫn nhịn, ngồi xuống bên bàn ăn rồi cũng nở một nụ cười hiền hòa: "Không sao, chẳng phải cô là bạn tốt của Kỳ Minh Viễn sao. Đến đây rồi thì cứ xem như nhà của mình đi, chỉ cần cô không để bụng việc tôi và Kỳ Minh Viễn dậy muộn, tiếp đãi không được chu đáo."
Lăng Tử Yên cố tình nhấn mạnh hai chữ dậy muộn, còn lấy tay chải chải mái tóc dài của mình rồi lấy dây buộc tóc đeo ở cổ tay buộc tóc đuôi ngựa để lộ ra vết hickey trên cổ và xương quai xanh.
Trong lòng Lạc Thanh Nhã thầm mang sự thù hận. Cô ta vẫn nhớ rất rõ ràng, tối qua lúc đến Lạc Hà Loan ăn tối thì cổ cô ấy vẫn chưa hề có gì, vậy mà chỉ cần một đêm đầy kỹ năng mà cổ cô ấy lại xuất hiện nhiều vết hickey đậm như vậy.
Đây chứng tỏ điều gì?
Con người ta lớn rồi cũng không thể nào tự hôn vào cổ mình được. Rõ ràng đây đều là tác phẩm của Kỳ Minh Viễn đêm qua.
Nghĩ đến việc hôm nay hai người họ bây giờ mới xuống tầng mà không tưởng tượng ra được cảnh tượng đêm qua mãnh liệt đến mức nào.
Cứ nghĩ đến việc Lăng Tử Yên và Kỳ Minh Viễn tối qua ở trong phòng ngủ làm chuyện vợ chồng ân ân ái ái là trong lòng Lạc Thanh Nhã lại muốn băm Lăng Tử Yên ra thành nhiều mảnh.
Người đàn ông kia đáng lẽ ra phải thuộc về cô ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-cach-cung-chieu-vo-yeu/1176629/chuong-67.html