Trong lòng Lăng Tử Yên là một khoảng ấm áp mềm mại, người đàn ông này nói yêu cô, đều không đơn giản chỉ là nói bằng miệng như vậy.
Anh thật sự yêu cô!
Lăng Tử Yên nắm tay anh, trong mắt lóe lên nước mắt, muốn nói gì đó nhưng lúc này không biết nên nói gì, giống như nói gì cũng không đủ đáp lại mọi chuyện anh làm đối với mình!
“Đeo giúp tôi được không?” Trên mặt Lăng Tử Yên là nụ cười tràn ngập hạnh phúc, vô cùng mê người.
“Đương nhiên là được!” Kỳ Minh Viễn bị tươi cười của cô hấp dẫn, cũng cười vô cùng hạnh phúc, ngón tay đen xì nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, chậm rãi đeo chiếc nhẫn bạch kim mới chế tạo ra lên ngón áp út của cô!
Lăng Tử Yên nhìn chằm chằm động tác của anh không dời mắt, cẩn thận như vậy, tay anh rất bẩn, lúc đeo nhẫn cho cô còn dính chút vết bẩn lên bàn tay trắng noãn của cô, cô nhìn ở trong mắt, là vết bẩn trông đẹp mắt nhất.
“Anh khắc gì ở bên trong thế?” Khi anh đeo nhẫn cho cô xong, cô vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt ngoài bóng loáng của chiếc nhẫn, tò mò ngẩng đầu nhìn anh: “Tôi thấy anh khắc rất lâu, rốt cuộc là khắc gì thế?”
“Em đoán xem!” Kỳ Minh Viễn hơi nhếch miệng lộ nụ cười thần bí với cô, không biết cô có thể đoán được anh khắc gì ở bên trong không.
Cô nghiêm túc suy nghĩ một lát, nhưng cô hiểu biết về anh quá ít, cô không thể đoán được rốt cuộc anh khắc chữ gì ở bên trong, cô lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-cach-cung-chieu-vo-yeu/1176588/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.