Lăng Tử Yên vô thức giật mình, ánh mắt cô nhìn Kỳ Minh Viễn tràn ngập đề phòng.
“Sợ cái gì chứ? Không phải là cô cho rằng, tôi cưới cô về chỉ vì làm trang trí đấy chứ?” Kỳ Minh Viễn vươn tay xoa mặt cô: “Lăng Tử Yên, cô biết rồi đấy, bây giờ cô là vợ tôi.”
“Anh Kỳ...”
Cô còn chưa dứt lời, môi của anh đã phủ tới, cô cắn chặt răng không buông ra, anh cũng không ép được cô, chỉ có thể tàn sát bừa bãi môi cô, thậm chí còn cắn mạnh lên môi cô một cái, lúc này mới buông ra. Đôi mắt anh mang theo ý cười, khóe miệng còn hơi nhếch lên nguy hiểm, trong giọng nói tràn ngập cảnh cáo:
“Kỳ Minh Viễn, hoặc là Minh Viễn, cô chọn một cái đi, nếu cô dám gọi chồng cô là anh Kỳ, trừng phạt không đơn giản chỉ là như vậy đâu!”
Lăng Tử Yên chỉ ngây ngốc nhìn anh, đau đớn trên môi vẫn còn rõ ràng, nhưng cô cảm thấy anh khống chế sức lực rất khá, tuy cắn môi cô rất đau, nhưng không xước da. Chỉ là nghe thấy yêu cầu của anh đối với cô, cô có chút không chống đỡ được.
“Ngây ngốc cái gì chứ?” Kỳ Minh Viễn nhìn bộ dạng ngu ngốc của cô, trong lòng lập tức mềm mại, vươn tay vỗ lên gương mặt đỏ bừng của cô: “Đi tắm đi, tắm xong chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm, hửm!”
Cái chữ “hửm” cuối cùng của anh, âm cuối kéo ra rất dài, giống như đang nhắc nhở cô chuyện gì đó.
“Sao anh...” Cô đang định nói sao người đàn ông này có thể háo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/36-cach-cung-chieu-vo-yeu/1176568/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.