Lúc Đường Mật trở về khách sạn, tất cả mọi người đã ngồi ở phòng khách chờ cô.
"Hôm nay cô cừ lắm, cục cưng!", Simon hướng về phía cô huýt sáo, giơ ngóntay cái lên. Đến cả JR cũng không kìm được lời khen: "Quả thật rất xuấtsắc, dù là nữ đặc công đã qua huấn luyện cũng chưa chắc có thể tự nhiênnhư vậy..."
"Câm miệng, JR!" Arthur vẫn đứng bên cửa sổ hút thuốc đột nhiên cất lêntiếng quát khẽ. Đèn neon ngoài cửa sổ chiếu vào khuôn mặt nhẵn mịn củaanh phiếm lên màu sắc huyền ảo mê ly, nhưng khuôn mặt đó lại không chútnhiệt độ, khí lạnh bức người đang từ hàng lông mày vút cao của anhtruyền đến, làm nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên xuống đến âm độ. Đúngvậy, biểu hiện hôm nay của cô rất xuất sắc, từng động tác, ánh mắt đếnthái độ đều có thể nói là hoàn mỹ, kể cả nụ hôn kia với Emile. Nhưng màanh lại không thể đè nén cảm xúc phẫn nộ cùng bực bội, chỉ cần nghĩ tới ánh mắt nóng bỏnglại tràn ngập chiếm hữu của Emile lúc hôn cô là anh liền có xúc độngmuốn giết người, nhưng việc càng làm anh tức giận hơn là nguyên nhân tại sao cô lại đồng ý với kế hoạch của Y Tắc?!
Đối với sự tức giận của Arthur, Đường Mật lại chỉ cảm thấy mệt mỏi, một sựmệt mỏi cùng chán nản không có cách nào hình dung thấm ra từ trong xương cốt, mệt đến mức cô đã không rảnh để suy xét xem tại sao anh ta lại tức giận, mặc dù cô đã gần như hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp. Cô chùn vaixuống, lặng yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/35-milimet-yeu/3183301/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.