Buổi sáng tới công ty, vừa mở MSN, đã thấy mấy cô bạn đại học không thân quen gì chen nhau lên hỏi, “Hôm đó đám cưới thế nào?”, “Cậu và ai ai ai đó thực sự chia tay rồi à? Nhanh nói cho tớ biết”.
Sau khi kết thúc một mối tình nghiêm túc, điều khiến người ta đau lòng chính là từ nay bạn mất đi cơ hội tay ấp má kề, tâm sự thâu đêm của một người; nhưng điều khiến người ta phiền nhất là người đi đường om sòm vây lấy quan sát, yêu cầu bạn phân tích, mổ xẻ tình tiết một cách đầy đủ.
Luôn có một đám người như vậy, quan hệ với bạn không thân thiết, trong điện thoại bạn chỉ lưu một cái họ, đến tên cũng lười viết đủ, khi đi học vô tình gặp trên đường, chào một cái cũng thấy tốn hơi, lúc tốt nghiệp nói một câu tạm biệt, từ đó biến mất trong biển người, nếu có việc gì cần họ giúp đỡ hoặc có tin gì vui chia sẻ, bên kia đầu điện thoại, bọn họ luôn nói, “Ôi chao, xin lỗi cậu, gần đây mình thực sự bận quá”. Nhưng một khi gặp nạn, gặp khó khăn, bạn đối với họ mà nói đột nhiên trở nên có quyền thế, ban vừa lên MSN, họ liền chạy ra dụ dỗ bạn nói chuyện, tin nhắn cũng dịu dàng thắm thiết, ùn ùn kéo đến, “Không sao chứ? Có chuyện gì thì nói chuyện nhé, mình mời cậu uống trà”.
Đừng chửi tôi quá cay nghiệt, tôi đang lấy chính bản thân mình để nói, trước khi chia tay với anh ta, cũng từng cãi nhau tới mức không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/33-ngay-that-tinh/2457262/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.