" Em cứ ở đây đi, dù sao chị cũng ở một mình, có thêm người sẽ vui nhà vui cửa hơn nhưng em học trường nào?" Tôi rất muốn ở cùng em ấy nhưng sợ em ấy học ở trường cách xa ở đây thì sẽ khó đi lại
Em học ở trường gần đây, trước em lén nộp học bạ ở gần đây " Câu nói của em ấy khiến toi bật cười, lén sao? Hahaha chắc họ đã rất tức giận cho mà xem, họ sẽ không bao gờ nghĩ được em ấy làm như vậy đâu
" Em cũng gan quá đó, trước chị không bao giờ nghĩ đến những chuyện như vậy đâu mà mai em có đi học không? Chị vừa đi học vừa đi làm nên ít có thời gian trống mà mai lại được nghỉ, chị muốn đưa em đi mua chút đồ dùng "
Thiên Minh nhẹ nhàng gật một cái, ánh mắt lóe lên tia sáng vui vẻ, điều này khiến tôi cũng vui lây
" Em được nghỉ Tết rồi а"
Tôi thấy so với việc ở cùng bố mẹ mười mấy năm trời cũng chẳng thân thiết được như cậu em trai mới gặp được vài tiếng này " Vậy mai chúng ta đến trung tâm thương mại mua đồ nhé, chị phải nốt 29 mới được nghỉ Tết, sáng chị nấu ăn rồi để tủ lạnh, em ăn thì hâm nóng lại là được"
Mặc dù cách cư xử của em ấy khá trưởng thành nhưng em ấy vẫn là một đứa trẻ, vẫn cần chăm sóc và bảo vệ
" Vâng, em cảm ơn " Câu cảm ơn khiến tôi thấy vẫn không được hài lòng cho lắm nha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/3-nam-hieu-nhau/3648024/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.