Tôi lí nhí trong miệng " Không có quen mà" nhưng dù gôi nói nhỏ thế nào thì cậu ấy cũng sẽ nghe tiếng thôi, bởi vì tôi đang nói ngay tai cậu ấy mà
" Dần sẽ quen thôi mà, nào gọi đi nào, ngoan " Nhất Hàn phì cười, dỗ tôi như dỗ con nít vậy
Tôi quyết định không nói gì nữa, rúc mặt vào cậu ấy, điều này khiến tôi bớt ngại đi một chút
Đến quán ăn, nó là một quán nhỏ trang trí theo phong cách cổ điển, thật sự rất là ấm cúng, đi đến quầy thu ngân là một ông cụ, tôi đoán chừng ông ấy phải sáu mấy tuổi
" Ồng ơi, bọn con chọn xong rồi " Tuyết Hy vui vẻ đưa tờ giấy đã ghi món ăn cho ông chủ quán
Ồng ấy cũng nhiệt tình đưa chúng tôi đến bàn ăn, quán này trước tôi với Tuyết Hy có đến ăn rồi, đồ ăn ở đây là do vợ chồng ông ấy tự tay làm
" Nhất Hàn, cậu báo với bác ấy chưa " Bá Huy nhùn Nhất Hàn rồi lại quay ra nhìn tôi, cười trêu
Tôi xấu hổ cúi đầu, rõ ràng biết tôi dễ ngại mà họ cứ trêu tôi như vậy
Trong lúc tôi không để ý, Nhất Hàn vòng tay ôm lấy eo tôi rồi kéo tôi sát lại cậu ấy " Báo làm gì, bà ấy mà biết là chạy lên đây ngay, phiền hết chỗ nói "
" Mày nói như thế mẹ mày sẽ cướp Thiên Di khỏi tay mày vậy " Tuyết Hy bật cười, tôi đoán chắc là cậu ấy nghĩ là
Nhất Hàn đang nói quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/3-nam-hieu-nhau/3648020/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.