Ban đêm lúc tôi đang ngồi học thì mẹ gọi đến, tôi nghe máy nhỏ giọng nói :
" Mẹ "
" Con vẫn chưa ngủ sao? Dạo này sống vẫn ổn chứ? " Mẹ tôi ở đầu dây bên kia nói với giọng lo lắng
Tôi thấy bà vẫn còn nhớ đến mình thì cũng rất vui rồi đáp lại:
" Con học một chút ạ, con đang sống với bạn vẫn ổn, mẹ không cần lo lắng đâu ạ "
" Ừm..... mà mẹ xin lỗi, tiểu Di, mẹ không thể cãi lại bà ấy được, xin lỗi vì đã để con phải chịu khổ " Mẹ tôi lại xin lỗi rồi, mỗi lần mẹ tôi gọi y rằng bà ấy sẽ xin lỗi, tôi biết bây giờ có xin lỗi thì cũng chả làm được gì, mọi chuyện cũng sẽ không thay đổi được, sẽ không làm bà nội thay đổi ý định đuổi tôi ra khỏi nhà
" Mẹ không cần phải xin lỗi đâu ạ, dù sao bố mẹ vẫn gửi tiền đầy đủ cho con mà, con sống vẫn tốt lắm. Mà bố với em trai vẫn khỏe ạ "
Mẹ tôi giọng khàn khàn trả lời, chắc bà ấy đã khóc : " Ừm, vẫn khỏe mà muộn rồi con đi ngủ đi không phải mai vẫn đi học sao, ngủ muộn quá sẽ ốm đấy "
" Vâng ạ, giờ con chuẩn bị đi ngủ, mẹ cũng ngủ ngon ạ " Tôi cười nhẹ, sau khi chúc bà ấy ngủ ngon xong thì tôi cũng tắt máy
Nếu hỏi tôi ổn không? Nói thật tôi mệt mỏi với cuộc sống này rồi, nhiều khi tôi tự hỏi tại sao mình lại không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/3-nam-hieu-nhau/3620444/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.