Sau khi Minh Tranh về Thượng Hải với Trịnh Quan Ngữ, cậu chuyển vào nhà y.
Ấn tượng đầu tiên của cậu về nhà của Trịnh Quan Ngữ rất tốt. Thiết kế kiểu căn hộ cao cấp, cửa sổ kính sát đất, tầm nhìn rất tốt, sau khi vào cửa chỉ nhìn phòng khách thôi cũng cảm thấy thiết kế rất đẹp, rất rộng rãi.
Minh Tranh đeo kính râm quan sát, cảm thấy phẩm vị của Trịnh Quan Ngữ rất khá.
A Mạch đẩy vali của họ vào, một cô có tuổi thả đồ trong tay xuống tới đón họ, trông rất hiền lành. Khi Trịnh Quan Ngữ dẫn cậu đi ghi lại dấu vân tay ở cửa, cô đặt một đôi dép đi trong nhà mới xuống trước cửa cho cậu.
Minh Tranh nói lời cảm ơn với cô nhưng cô không trả lời mà làm ngôn ngữ ký hiệu, gật đầu khách sáo với cậu rồi xoay người rời đi, thu dọn đồ đạc cùng với A Mạch.
"Cô Trần là người câm." Trịnh Quan Ngữ giải thích với cậu, "Ở nhà anh có thể hơi phiền, có chuyện gì em phải viết chữ giao lưu với cô, nhưng lúc anh ở nhà thì cô sẽ không tới."
Minh Tranh giật mình, vừa định nói chuyện thì liếc thấy một cục đen đen lao về phía hai người, lao tới bắt đầu điên cuồng vẫy đuôi dưới chân Trịnh Quan Ngữ.
... Con chó này, Minh Tranh nhướng mày.
Cậu luôn cảm thấy con chó này xấu hoắc, đen y như cục than. Tính tình cũng không tính là tốt, dường như chỉ hoạt bát đáng yêu trước mặt Trịnh Quan Ngữ, còn với người khác thì vẫn cảnh giác, thỉnh thoảng Minh Tranh sờ nó nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tang-noi-doi-24-lugen/497399/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.