Trong khoảnh khắc mắt không nhìn thấy kia, Minh Tranh hơi chóng mặt.
Lý Chí Nguyên nói rằng muốn cậu nhìn tuyết chăm chú, thâm tình, lúc đó cậu vô tư hoàn thành động tác "nhìn chăm chú" này, không cân nhắc đến cái khác.
Nhìn một lúc mảnh trắng trước mắt trở nên chói cực kỳ, một chớp mắt ngắn ngủi trôi qua, đùng một tiếng, thế giới tối đen.
Rất đau mắt.
Cậu bình tĩnh truyền đạt cho thợ quay phim tin tức mình không nhìn thấy, thở dài rồi bắt đầu chờ.
Sau đó cậu nghe thấy rất nhiều tiếng bước chân vội vã đến gần mình, à, xung quanh rất nhiều giọng nói, đang hỏi....
Cả đám người luống cuống đưa cậu về lại trại chung cấp cứu, bác sĩ tùy hành của đội phán đoán là bị quáng tuyết.
Lúc đó Minh Tranh không nhìn thấy gì hết, mắt hơi đỏ và sưng, nước mắt tuôn ra không ngừng, hoàn toàn là nước mắt sinh lý không kìm chế được.
Lý Chí Nguyên lo lắng, liên tục hỏi bác sĩ có để lại di chứng gì không. Chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ, nếu như xảy ra chuyện gì ông không cách nào ăn nói với Yến Mậu, người ta chỉ có một đứa con trai bảo bối này.
Bác sĩ nói qua một hai ngày nữa là bình phục, mù tạm thời cũng không có gì lạ, nhất định sẽ hết.
"Di chứng mỗi người mỗi khác, tiếp theo chăm sóc mắt cho tốt là không thành vấn đề, đảm bảo không bị tái viêm." Bác sĩ đưa vitamin và thuốc mỡ cho Lý Chí Nguyên, "Dù sao mọi người nên chú ý tình trạng của cậu ấy nhiều hơn."
Đóng máy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tang-noi-doi-24-lugen/497397/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.