Sau khi ra khỏi phim trường, đoàn làm phim sắp xếp một tiệc sinh nhật cho Minh Tranh.
Khi lên xe xuất phát Yến Mậu vẫn luôn gọi điện thoại.
Minh Tranh ngồi cạnh ông nghe thì biết đang nói chuyện đầu tư một bộ phim. Bộ phim tiếp theo của ông là câu chuyện của một thiếu niên thám hiểm, hiện đang trong giai đoạn chuẩn bị.
Minh Tranh nhàn nhạt nghe xong quay đầu nhìn mưa ngoài cửa sổ.
Một lát sau Yến Mậu cúp máy, nhìn cậu nhìn chăm chú vào mưa bên ngoài, ông nhìn một lúc mới bắt đầu tìm lời nói: "Ngày con sinh trời cũng mưa rất lớn."
Minh Tranh ừ rồi đáp: "Ba đã nói nhiều lần rồi."
Yến Mậu nhìn cậu một lúc mới lấy làm lạ hỏi: "Sao con lại không vui?"
Hầu hết thời gian Minh Tranh cảm thấy cậu và Yến Mậu không hiểu rõ đối phương, nhưng điều kỳ lạ là mỗi khi cậu không vui Yến Mậu luôn luôn có thể phát giác được.
Vì không tìm được nguyên do cụ thể nên Minh Tranh phải quy kết cái này cho máu mủ tình thâm.
Minh Tranh đáp: "Lúc rời đi anh ấy không nói lát nữa gặp với con cũng không có lén nhìn con, hơi khác thường, con đang muốn biết là vì sao."
Yến Mậu sững ra một lúc: "Ai?"
"Trịnh Quan Ngữ."
Yến Mậu: "......"
Minh Tranh cau mày bắt đầu phân tích: "Theo hiểu biết ít ỏi của con về anh ấy thì hẳn là anh ấy còn đang giận con, cảm thấy con lừa anh ấy. Bề ngoài trong như đã tha thứ nhưng chắc hẳn trong lòng vẫn còn khó chịu."
Yến Mậu cảm thấy chủ đề này cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tang-noi-doi-24-lugen/497376/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.