Cao Tiểu Vũ rửa mặt trước gương. Rửa mặt xong anh tháo kính xuống và cười với gương.
Lần đầu tiên cười còn chút cứng ngắc. Anh nhíu mày, trong đầu nhớ lại độ cong nơi khóe môi lúc Phương Vũ cười với người khác, anh cười lại một lần, hai lần......
Đến khi cười mệt rồi anh mới lấy một tờ giấy từ trong túi ra, nhìn chữ trên đó thì thầm:
"Kính gửi lãnh đạo nhà trường, thầy cô và các em học sinh, để tiếp tục phát huy hơn nữa văn hóa trường......"
Trong hội diễn văn nghệ anh và Phương Vũ sẽ dẫn chương trình cùng nhau. Đối với các giáo viên khác mà nói đây có lẽ là một nhiệm vụ rất nhẹ nhàng, nhưng với Cao Tiểu Vũ thì ngày nào cũng cần tập cười với gương, luyện cách kiểm soát biểu cảm, sau đó đọc bản thảo nhiều lần.... Phương Vũ nói biểu cảm của anh quá cứng, giọng cũng hơi nhỏ.
Chỉ cần luyện tập nhiều là ổn rồi. Bất cứ là chuyện gì chỉ cần luyện tập nhiều là ổn, Cao Tiểu Vũ biết.
Tập được một lúc anh lại đổ mồ hôi, anh phải cởi kính ra vùi đầu rửa mặt.
Chuyển cảnh, khi ngẩng đầu dậy người trong gương đã biến thành Trần Chu, anh ta cũng đang rửa mặt.
Trần Chu đang rửa mặt thì chợt nghe cửa sổ nhà mình có tiếng động gì đó. Anh treo khăn mặt lên rồi đi ra ban công, ngẩng đầu nhìn lên trên.
Cao Tiểu Vũ đang cầm sào phơi quần áo thấy anh ra thì hỏi: "Hôm nay anh có bận không?"
Có gì để bận chứ, tôi ở đây là vì giám sát em, Trần Chu nghĩ.
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-tang-noi-doi-24-lugen/497372/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.