13:00
Ngô Gia hỏi chuyện con đường kia, nhưng cả nhà Trương Ngọc vẫn giữ kín như bưng, cho dù thế nào cũng không chịu mở miệng, Ngô Gia làm khó, tốn hết nửa ngày mới từ trong miệng ba Trương Ngọc cạy ra được hai ba câu mơ hồ như gặp ác mộng, lúc mơ màng xém chút nữa đã té khỏi cầu thang.
Trương An Ngạn ghé vào tai Ngô Gia nói nhỏ, “Bóng đè.”
‘Bóng đè’ là loại quấy phá thường thấy nhất, dấu hiệu bệnh cũng đơn giản, giống như đang ngủ ngon thì bị quỷ dây dưa, lâm vào tình trạng ngơ ngác, ý thức hôn mê, chờ tới khi trời sáng, dương khí áp đảo âm khí, con người sẽ tự tỉnh lại mà giải trừ, mà ngày hôm sau mơ màng té cầu thang cũng đơn thuần là ảnh hưởng do tà khí xâm nhập vào cơ thể. Mức độ nguy hiểm của loại quấy phá này tương đối thấp, năng lực của quỷ cũng yếu kém, đối với thuật sĩ chuyên nghiệp như Trương An Ngạn Ngô Gia không có tác dụng gì, nhưng với người bình thường bị tà vật dính vào như thế lại đủ quá rồi.
Nguyên nhân tà vật không vào luân hồi có rất nhiều, đa số là còn lưu luyến với thế gian, lại có loại mang theo thâm cừu đại hận mà chết đi, thù không báo, oán khí càng khó dò, không có cách nào mà uống canh Mạnh Bà bước qua cầu Nại Hà được. Trương Ngọc thuộc dạng sau không thể sai được, đối với loại quỷ hồn này cách giải quyết tốt nhất là trong thất đầu phải tìm ra nguyên nhân hắn chết, được gọi là ‘Cảm kích, độ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-gio/167317/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.