Editor: Dứa
- -------
Yến Mạt cầm theo cồn, thuốc trị thương và băng gạc từ bên ngoài vào, ngồi ở mép giường cong eo, phá lệ mà tỉ mỉ cẩn thận xử lý vết thương trên tay cô gái nhỏ.
Cắn đủ tàn nhẫn.Yến Mạt vừa bôi thuốc vừa ngẩng đầu nhìn Thanh Nhược.
Lúc sát cồn, cuối cùng Thanh Nhược cũng tỉnh.
Cô khẽ giật giật cơ thể, chớp chớp đôi mắt, vừa nhìn thấy hắn nước mắt đã tràn ra như vỡ đê.
Yến Mạt cất đồ trong tay vào ngăn tủ trên đầu giường, quay đầu đang muốn mở miệng liền nghe thấy giọng nói run run đầy ủy khuất của Thanh Nhược. " Yến Mạt, anh làm tôi sợ muốn chết."
Yến Mạt đột nhiên cười, nụ cười cực kỳ ôn hòa, " Tôi biết, thực xin lỗi."
Thanh Nhược lắc đầu, nhìn thoáng qua cánh tay mình, sau đó nhìn hắn, thân mình hơi cuộn lại, âm thanh mềm mại, nước mắt từng giọt rơi, ngước đôi mắt oánh nhuận cẩn thận nhìn hắn, " Yến Mạt, thứ đó không tốt, dừng lại đi."
( Tác giả quân viết hơi ẩn ý nên tui phân vân mãi không biết làm sao cho nó dễ hiểu hơn được, đại khái là Thanh Nhược đoán được Yến Mat nghiện ma túy nên bảo anh đừng sử dụng ma túy nữa.)
Động tác Yến Mạt hơi ngừng, cô vẫn nhìn hắn, lá gan to lên, " Yến Mạt, đừng dùng nó."
Lòng Yến Mạt chợt mềm nhũn, " Tôi sẽ không dùng."
Trên mặt cô vẫn còn vương nước mắt, lại đột nhiên cười rộ lên, khuôn mặt dơ hề hề nháy mắt như có hoa đào nở rộ, cao giọng nói, " Tôi còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/24-gio-boss-cua-hang-tien-loi/1244271/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.