Tiếng chuông báo thức của quân đội vang lên. Hiền chỉ mới chợp mắt. Dù muốn ngủ nhưng theo quán tính cô vẫn bật dậy gấp mọi thứ gọn gàng. Mọi người tập hợp với nhau ngay sau đó tại phòng họp đêm hôm qua. Hoàng đã đứng đó đợi sẵn. Cô điểm danh trung đội của mình rồi báo cáo cho anh ta bằng thái độ lồi lõm ức chế.
- Các đồng chí thấy thế nào? Sức khoẻ ổn cả chứ? - Hoàng đã bào mòn sức lực của mình quá nhiều rồi.
- Chúng tôi đều khoẻ thưa Thiếu tá! - Tất cả trả lời lại.
Họ bước ra khỏi phòng họp. Trước mắt Hiền là hàng chục chiếc xe cứu thương và khoảng 50 đồng chí khác.
- Các đồng chí chia đôi lực lượng ra.. À không trung đội 2 đi thẳng về phía kia nhận nhiệm vụ chăm sóc người bị cách ly nhé. Họ đều là người bị nhiễm bệnh ở mức độ nhẹ.
- Rõ! - Trung đội 2 bước đi về phía hướng kia một cách hiên ngang có lẽ họ đã lấy lại được sự anh hùng của mình.
- Trung đội 7 chú ý! Nhiệm vụ của các đồng chí là đưa người nhiễm bệnh đến bệnh viện. Các đồng chí đã rõ chưa?
- Rõ.
Hoàng bước đi sau khi chỉ rõ nhiệm vụ cho họ. Anh ngoài là trưởng ban cách ly còn là một bác sĩ nữa, hàng chục bệnh nhân nhiễm bệnh đang đợi anh. Hiền nhìn theo bóng dáng của anh, ánh mắt anh ta rất buồn nhìn vào như vực sâu thật sợ rất đáng sợ.
- Mọi người chú ý! Trước tiên các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/21-ngay-yeu/2543439/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.