#37. Cô đảo(1)…
(1) Đảo đơn độc.
Lý Nham: “Lúc đó đang cần nhân lực, thằng Út còn chưa học xong trung học đã lên tiền tuyến.”
Lưu Nghiễn bất chợt hỏi: “Cậu được triệu tập khi nào?”
Lý Nham đáp: “Từ sớm lắm, tôi biết đánh võ chút chút, có tham gia câu lạc bộ võ thuật hồi còn học ở Học viện hành chính. Khi di tản khỏi trường đi theo một chiếc xe cảnh sát vũ trang, một anh cảnh sát nhận được mệnh lệnh, dẫn tôi với mấy đội viên trong câu lạc bộ đi cứu hộ ở ven biển, zombie đông lắm, bạn bè tôi đều bị lây nhiễm hết, sau cùng anh cảnh sát kia nhốt tôi vào kho hàng để tôi khỏi bị lây nhiễm. Tôi chờ ở trong đó suốt hai tháng trời, may là có đồ ăn, mãi sau Lại Kiệt đi tìm kiếm cứu hộ mới phát hiện ra tôi. Vì muốn đền ơn anh cảnh sát kia đã hy sinh vì tôi, nên tôi hỏi sếp mình có đủ điều kiện tham gia đội hay không? Ảnh bảo là tạm được, dù sao giờ cũng thiếu người, thế là tôi liền gia nhập đội Cơn lốc.”
Mông Phong chen vào: “Cậu ta là em trai của Lý Tung đó.”
“Cậu là em của Lý Tung á?!!” – Lưu Nghiễn sửng sốt hỏi.
“Ừa.” – Lý Nham xác nhận – “Các anh đã gặp anh Hai của tôi rồi đúng không?”
Lưu Nghiễn chỉ thở dài, Lý Nham lại nói: “Bọn Lâm Mộc Sâm cũng chết hết, anh tôi đúng là tệ hại, suốt ngày chỉ biết lêu lổng với gã.”
Lưu Nghiễn an ủi rằng: “Biết đâu lại chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/2013-2/3176149/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.