*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
25. Hồi sinh… 
Lưu Nghiễn bước vào nông trường, nơi đây có bốn tòa nhà cao ba tầng, trên nóc mỗi tòa nhà cắm một máy phát điện nhờ sức gió khá đơn giản. Chập choạng chiều, thím Vu bắt đầu nấu cơm, khói bếp lượn lờ tỏa khắp. Trong suốt mấy ngày nay, bốn người họ hầu như chưa được nếm qua chút thức ăn nấu chín nào. 
Bên trong căn tin, thím Vu tất tả soạn cơm, Lưu Nghiễn ngó quanh một vòng, cậu phát hiện tăng thêm gần trăm người, nam có nữ có, mà nữ so ra còn đông đảo hơn nam. 
“Tôi còn tưởng là ký hiệu không có tác dụng nữa chứ.” – Hồ Giác nói – “Không có ngày nào yên giấc, may mà các cậu tìm tới đây được.” 
Mông Phong phụt ra một mồm cơm: “Ký hiệu?!” 
Đặng Trường Hà tiếp: “Không phải các anh dựa vào ký hiệu mới tới đây à?” 
Trương Dân ngỡ ngàng đáp: “Không… chẳng lẽ bị tuyết lấp luôn rồi? Các anh để ký hiệu lại ở chỗ nào?” 
Hồ Giác dở cười dở mếu: “Chúng tôi băng qua Hán Trung, tới Bửu Kê, trên tất cả các biển báo giao thông đều vẽ chữ và mũi tên, để các cậu đi theo hướng Tây Bắc…” 
“Tía nó!” – Mông Phong tức khí hét lên – “Bọn tôi đi về phía Đông Tây An cơ! Quốc lộ 108! Quyết Minh! Cái chiêu nhắm mắt chỉ đường(1) của nhóc mất linh rồi!” 
(1) Nguyên văn là “Tiên nhân chỉ lộ” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/2013-2/3176125/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.