Mạnh Mạnh đáp lại: Vậy thì sao chứ. Em vẫn là diễn viên, vai diễn của em là người yêu anh.
Tôi nói: Ừ, anh cũng vậy, vai diễn của anh là người không yêu em.
Mạnh Mạnh bảo: Thanh cao một cách thối tha.
Những chuyện như thế này rất thường xảy ra trong cuộc đời tôi, rõ ràng chỉ là một từ đơn, kết quả lại buột miệng nói ra một từ trái nghĩa. Tôi nói:Mạnh Mạnh, quay bộ phim này mất bao lâu?
Mạnh Mạnh nói: Hai năm.
Tôi bảo: Anh chỉ có thời gian một năm rưỡi thôi.
Mạnh Mạnh nói: Anh liên lạc với người quản lý của em ấy.
Tôi đã không nói rõ ràng tình cảm của mình dành cho Mạnh Mạnh, nên emthường xuyên nửa đêm mới về trong bộ dạng miệng phả đầy mùi rượu. Nhưngem bảo, sẽ về nhà mỗi tối, tuyệt đối không cho người khác đụng vàongười. Tôi bảo: Ừm.
Tôi không hẳn tin em, nhưng trong lòng tôinhư cố hữu một lằn ranh, nên không bận tâm nhiều về nó nữa. Nửa học kỳsau của năm đầu tiên, có nhóm kịch tìm diễn chung. Khi báo tin này, tôitỏ ra cực kỳ điềm tĩnh, tôi bảo: Em xinh đẹp như vậy, đó cũng chỉ làchuyện sớm hay muộn mà thôi.
Em nói: Nhà sản xuất, phó đạo diễnem đều từng gặp, cũng đã phân vai rồi, quay phim và chỉ đạo nghệ thuậtđều thấy rất ưng ý. Dàn diễn viên của bộ phim này tuy chưa thực sự nổitiếng, nhưng chắc chắn có thể quay được, em đã xin nghỉ học rồi, nhàtrường không đồng ý, trừ khi đó là đạo diễn lớn. Nhưng em vẫn kiên quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1988-toi-muon-noi-chuyen-voi-the-gioi/2724221/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.