Cho đến một tuần trước, tôi nói với cát lún, hãy để gió cuốn tôi đi.
Cát bảo tôi: Anh không có rễ, anh sẽ chết ngay thôi.
Tôi nói với cát: Tôi đã dự trữ đủ nước, sẽ sống được một thời gian.
Cát nói: Nhưng gió sẽ giữ anh trên không trung và anh sẽ bị mất nước.
Tôi nói: Tôi vẫn còn có nước mưa.
Cát nói: Nước mưa phải chảy xuống đất thì mới có thể tích tụ thành hồ, khi ở trong không trung thì nó cũng chỉ là một thứ đồ trang trí mà thôi.
Tôi nói: Tôi sẽ rơi xuống hồ nước cùng mưa.
Cát nói: Vậy thì anh sẽ bị chết đuối đó.
Tôi nói: Hãy để tôi thử xem sao.
Cát nói: Tôi đưa anh vào một cồn cát nhỏ, anh cúi đầu nhìn xem, có rấtnhiều những loài thực vật giống như anh, đều phải dựa vào chúng tôi.
Tôi nói: Vậy thì hãy đưa tôi lên cao hơn một chút, để tôi được nhìn ngắmmọi loài thực vật trong đất trời này, xem liệu chúng có đang sống nhưchúng ta không.
Cát nói: Anh không thể chống lại tôi được đâu. Tôi sẽ nhấn chìm anh ngay.
Tôi nói: Vậy tôi sẽ để gió Tây cuốn đi.
Thế là tôi cố sức vùng vẫy, dù thực ra cũng không mấy tốn sức. Tôi rời khỏi cát, nhìn xuống dưới chân mình, tệ thật, thì ra tôi không phải thựcvật, tôi là một loài động vật, cái tên khốn này đã lừa tôi suốt hơn 20năm rồi. Là một loài động vật có chân, cuối cùng thì tôi cũng có thểquyết định được phương hướng của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1988-toi-muon-noi-chuyen-voi-the-gioi/2724170/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.