Chung Hằng còn tưởng rằng nghe lầm. 
Hứa Duy lại đột nhiên lắc đầu: "Vẫn là quên đi, không có cách nào mang theo cả." 
Cá Chạch rất biết làm cho người khác thích, nhưng lần này không được. 
"Em nhất thời xúc đông thôi." Cô nói. 
"..." Chung Hằng nhìn trên sườn núi Cá Chạch đang chạy nhảy hệt như thằng ngốc, ánh mắt không biết nói thế nào: "Ngoại trừ con chó ngốc kia, em không muốn mang thêm ai khác đi?" 
Hứa Duy không hiểu lắm. 
Chung Hằng: "Ví dụ như bố của nó." 
"..." Hứa Duy có chút buồn cười: "Anh đủ rồi đó." 
Lại đi so sánh với Cá Chạch? 
Chung Hằng thật đúng là không hiểu rõ: "Nó có mị lực lớn như vậy? " 
"Không phải rất đáng yêu sao." Hứa Duy không nói cô kỳ thật đã ngấp nghé Cá Chạch mấy ngày nay rồi. 
Chung Hằng không nói gì, nhìn cô một lúc, nói: "Thật sự muốn?" 
"Muốn, nhưng em tạm thời không có cách nào chăm được, anh tạm thời chăm sóc nó nha." 
Chung Hằng không trả lời, phất tay huýt một tiếng, Cá Chạch chạy tới, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực Hứa Duy. 
Chờ Hứa Duy vuốt lông đến mức vui vẻ, Chung Hằng thình lình giội chậu nước lạnh: "Không nghĩ cho em." 
Hứa Duy: "..." 
Chung Hằng đưa tay vò đầu Cá Chạch: "Cùng nhau nuôi chứ sao." 
* 
Buổi chiều trước khi đi, Bình An lúc đó đang ngủ trưa, Hứa Duy không đi tới xem cô bé nữa, chỉ tới chỗ Chung Lâm tạm biệt, nói có chuyện muốn trở về trước. 
Chung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/19-ngay/2314815/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.