Lời này không ngoài dự đoán của Hứa Duy. 
Được một tấc lại muốn tiến thêm thước chỉ có thể là chuyện Chung Hằng sẽ làm. 
Cô có câu có thể chặn anh lại, nhưng lăn vài vòng ở trên đầu lưỡi lại không nói ra. Thời gian này cứ như là trộm được, trộm một ngày tính một ngày, lãng phí chính là ngu xuẩn. 
Hứa Duy vỗ vỗ bàn tay lớn quấn quanh hông kia: "Buông tay đi." 
Chung Hằng bất động. 
Hứa Duy im lặng, thấp giọng nói: "Không buông ra, em làm sao ôm anh được?" 
Người đứng phía sau thoáng cứng đờ, lát sau, buông lỏng tay. 
Hứa Duy xoay người, ôm lấy anh, xác định mùi hương không biết tên kia hẳn là sữa tắm. 
"Anh muốn tới thì tới đi." 
Hứa Duy ôm xong, vỗ vỗ lưng anh: "Đi ngủ thôi, rất buồn ngủ." 
Chung Hằng mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, cúi đầu suy nghĩ một hồi, cảm thấy cái này giống y cách anh dỗ Cá Chạch, ôm lên rồi vuốt lông, vỗ đầu hai lần, rồi cho một quả bóng: "Ngoan nào, tự chơi một mình đi." 
... 
Chung Hằng nghiến nghiến răng, có chút muốn cắn người. 
Ngẩng đầu nhìn, Hứa Duy đã đi phòng vệ sinh. 
Một cái giường lớn hai mét, Hứa Duy chiếm bên trái, cô vén tấm chăn mỏng ngồi ở trên giường cởi váy, đổi thành chiếc áo thun mặc đi ngủ, nằm xuống cảm thấy không thoải mái, lại ngồi dậy, đem áo thun vén lên tới ngực, cởi nút áo ngực, kéo dây ra khỏi tay áo, áo ngực cởi ném ở trên tủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/19-ngay/2314797/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.