Hứa Duy đương nhiên nhớ kỹ.
Cô cầm vali trên tay, ngừng lại hai giây, xoay người: "Em nhớ, cũng nhớ kỹ lời của anh nói."
Anh nói cái gì ý nhỉ?
Cô muốn ngủ với ông đây.
Ông đây có thể chơi giỏi hơn cô, không sợ cô.
Hứa Duy cười cười, nhẹ nói: "Đàn ông có khả năng bình thường sau khi kéo khóa quần sẽ không hỏi rõ nguyên nhân, biết rõ còn cố hỏi."
"..."
Phòng tắm vòi nước không đóng chặt, chảy tí tách.
Hứa Duy đứng chớp mắt một cái rồi tiếp tục thu dọn đồ đạc, cầm sạc pin, kẹo bạc hà bỏ hết vào balo.
Cô đứng bên cạnh bàn, động tác rất có trật tự.
Lúc lâu sau, cảm giác được người đứng phía sau đi tới, hơi thở mùi bạc hà thơm ngát.
"Em nói rất đúng." Anh nói: "Được, vậy lần sau không hỏi nữa."
Anh đi vào phòng vệ sinh cầm áo thun mặc lên, ra nói: "Tôi đi mua đồ ăn sáng."
Toàn bộ quá trình không nghe ra được giọng điệu gì.
Chung Hằng mua hai bát mì thịt băm, và hai cây bánh quẩy, trở lại khách sạn, hai người ngồi ở bàn lặng yên ăn, không trêu trọc nhau như bữa cơm tối qua, cũng không xấu hổ.
Chung Hằng không đề cập tới việc về Phong Châu, Hứa Duy cũng làm như không có việc gì, chẳng hỏi đến.
Ăn xong bữa sáng rồi trả phòng, ngồi lên xe đi tới núi Linh Đinh.
Chung Hằng lái xe ổn trọng, tốc độ xe cũng không chậm, Hứa Duy ngồi ghế phụ nhìn phong cảnh bên ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/19-ngay/2314792/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.